Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Ở Niên Đại Nằm Vùng - Chương 470: Vòng tay trầm hương, sự thật của xuyên không

Cập nhật lúc: 2025-10-30 01:22:16
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Nghiên và Thẩm Tuyển ban đầu thấy con , nhưng chỉ ba ngày , đứa bé càng ngày càng đáng yêu. Khuôn mặt nhăn nheo, đỏ hỏn ban đầu trở nên trắng trẻo mịn màng. Mắt giống Thẩm Tuyển, mũi giống Chu Nghiên, thừa hưởng vẻ của bố .

 

Đôi vợ chồng trẻ tự tát mặt . Tiểu bảo Thẩm thành công trở thành "cục cưng" mới của cả hai gia đình Thẩm và Chu. Khách khứa, họ hàng đến thăm ngớt, ai cũng ngắm em bé.

 

Chu Nghiên giường bệnh ăn canh chân giò, trong lòng thầm nghĩ khi nào mới tắm.

 

Tiểu bảo Thẩm vẫn tên. Nguyên nhân là ông nội Thẩm, bố Thẩm và cả Thẩm Tuyển đều đặt tên cho con. Vì , đến khi Chu Nghiên xuất viện, tên trong hộ khẩu vẫn quyết định.

 

Chu Nghiên vẫn quen gọi con trai là Tiểu bảo Thẩm, thuận tai.

 

Ngày xuất viện, bố Chu, Thẩm phu nhân, Chu Hành và Đào Oánh đều mặt để giúp dọn đồ và bế em bé. Thẩm Tuyển thì lo thủ tục xuất viện.

 

Hôm đó là giữa tháng hai, trời vẫn còn lạnh. Chu Nghiên mặc áo khoác dày, quấn khăn quàng cổ, để một chút gió nào lùa .

 

"Không ... Con nhà vệ sinh ."

 

"Mẹ cùng con."

 

Đường Kiều theo.

 

"Không cần , con nhanh lắm." Chu Nghiên xua tay.

 

Vì mặc quần áo dày, Chu Nghiên ngoài chậm. Cô vặn vòi nước ấm rửa tay bước .

 

"Cô nương..."

 

Trên hành lang, một đàn ông mặc áo Tôn Trung Sơn màu xám, đầu hất , gọi Chu Nghiên .

 

Chu Nghiên nghiêng đầu. Dù cô cũng chút khả năng xem tướng mạo, nhưng , cô thể đoán là loại gì.

 

"Nếu hồn về nguyên quán, nhân quả ngày đều đoạn hết, một món quà tặng cho thiện tâm."

 

Người đàn ông mặc bộ áo Tôn Trung Sơn chỉnh tề trông giống như một tu hành.

 

Chu Nghiên nhận lấy một chuỗi vòng tay trầm hương từ tay . Cô nên gọi là đạo trưởng cao tăng.

 

"Cao nhân từ đến?" Chu Nghiên đoán phận của đối phương.

 

"Nhân pháp địa, địa pháp thiên, thiên pháp đạo, đạo pháp tự nhiên. Bốn mùa vạn vật, lấy Đạo nguyên, bụi trần mà thôi, hà tất truy cầu nơi đến."

 

Chu Nghiên: "..."

 

Khi cô đang suy tư, ngẩng đầu lên thì mặt biến mất.

 

"Vòng tay ở ?"

 

Thẩm Tuyển từ một bên hành lang tới, thấy Chu Nghiên ngẩn ngơ, vội vàng đến kéo khóa áo khoác cho vợ.

 

"Em thấy ai ?"

 

Thẩm Tuyển : "Không ai ."

 

"Về nhà thôi."

 

Chu Nghiên cảm thấy cách chuyện vẻ bí hiểm của chút giống Chủ Thần gian.

 

Chủ Thần gian chính là ông chủ mà cô ký hợp đồng trong thế giới xuyên . Cô vất vả việc đủ thời gian theo hợp đồng thành công nghỉ hưu.

 

...

 

Chu Nghiên nghĩ đến việc hạn chế vật tư, thì là một ông chủ tâm địa xa.

 

Chu Nghiên đeo vòng trầm hương lên tay, chuẩn về nhà.

 

...

 

Trong nhà thuê bảo mẫu chuyên chăm sóc em bé. Đường Kiều và Thẩm phu nhân cũng ở trong tứ hợp viện, thỉnh thoảng đến thăm em bé.

 

Nhìn chung, Chu Nghiên thoải mái.

 

Đêm đầu tiên về nhà, Chu Nghiên ngủ ngon và mơ một giấc mơ kỳ lạ. Trong mơ, cô dường như trở thập niên 70.

 

Chu Dụ Hoa và Đường Kiều đưa điều tra, nhà họ Chu niêm phong. Cả căn nhà chỉ còn một bóng dáng nhỏ bé ngây lầu hai, từng tốp lục lọi, dọn nhiều đồ đạc.

 

Cô bé ngăn , nhưng trượt chân. Cô bé ngã thẳng từ cầu thang lầu hai xuống, đầu đập xuống đất, vẻ như chảy m.á.u nhưng cũng chắc.

 

Trong lúc hoảng loạn, cô thấy một giọng . Chỉ cần thế chấp linh hồn, ký kết hiệp ước, thành nhiệm vụ, là thể sức mạnh của Chủ Thần, ngược thời và nhận phần thưởng tương ứng.

 

Cô bé đồng ý. Và cô luôn .

 

Chủ Thần nắm giữ tất cả các chiều gian. Hắn rút linh hồn của Chu Nghiên lúc nhỏ , bồi dưỡng, phái nhiệm vụ ở các thế giới. Sau đó, linh hồn trở về vị trí cũ, đưa cô về năm 1975.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-theo-chuc-ty-vat-tu-o-nien-dai-nam-vung/chuong-470-vong-tay-tram-huong-su-that-cua-xuyen-khong.html.]

 

Chu Nghiên mở mắt, bên ngoài cửa sổ một tia sáng nhàn nhạt, là buổi sáng sớm.

 

Thì cô vẫn luôn là Chu Nghiên. Cô bé ngây ngô ngày đó.

 

Chu Nghiên đột nhiên xoay ôm chặt Thẩm Tuyển. Dù tỉnh hẳn nhưng theo phản xạ vẫn ôm lấy cô.

 

"Bà xã ..."

 

"Không gì, em chỉ thấy hạnh phúc."

 

Chu Nghiên ngoan ngoãn dụi cổ Thẩm Tuyển, như một chú mèo con đang nũng.

 

"Anh cũng hạnh phúc."

 

Thẩm Tuyển hôn lên trán cô.

 

"Oa oa..."

 

Bên ngoài vọng tiếng trong trẻo của Tiểu bảo Thẩm, xua tan chút buồn ngủ còn sót .

 

Thẩm Tuyển đắp chăn cẩn thận cho Chu Nghiên dậy: "Anh xem thằng nhóc thúi đó."

 

...

 

Sau hai tuần, Tiểu bảo Thẩm cuối cùng cũng tên. Là Chu Nghiên gợi ý và nhất trí khen ngợi.

 

Thẩm Tuyển bế con trai hộ khẩu, chăm chú nhân viên công an thật chính xác hai chữ "Thẩm Đàn" sổ hộ khẩu. Cuối cùng cũng phụ lòng vợ dặn dò.

 

Chu Nghiên dặn Thẩm Tuyển trông chừng vì sợ nhân viên công an sai tên. Không ngờ chăm chú đến mức khiến nhân viên đó phát hoảng. Anh thậm chí còn chỉ từng nét bút cho chữ đó.

 

Cầm sổ hộ khẩu của cả nhà ba khỏi phòng hộ tịch, Thẩm Tuyển bế con trai về nhà.

 

"Đi thôi... Thằng nhóc thúi."

 

...

 

Thẩm Đàn tròn một tháng, Chu Nghiên cuối cùng cũng tắm rửa thoải mái. Máy sưởi trong nhà ngừng nghỉ, nên dù tắm cũng sợ lạnh.

 

Tiệc đầy tháng tổ chức ở sân nhỏ tiếp khách bên cạnh. Ao hồ ở sân vẫn đổ nước. Lúc đầu là vì trong nhà phụ nữ mang thai, trẻ con. Nước trong hồ chỉ sinh muỗi mà còn an cho trẻ nhỏ.

 

Vì thế, chỉ non bộ và suối nhân tạo, nước. Thẩm Tuyển còn trêu Chu Nghiên, rằng nếu con trai lớn lên cháu, cái hồ cũng chẳng bao giờ đổ đầy.

 

Chu Nghiên tắm xong, Tiểu bảo Thẩm ông nội Thẩm bế khoe với họ hàng, bạn bè.

 

Bạn bè của lớn đến đông. Ngoài , chủ nhiệm Lý của Bệnh viện Nhân dân cũng đại diện bệnh viện đến chúc mừng.

 

Bạn của Chu Nghiên là Dương Văn Văn, Lý Thiến, Trương Giai Ni cũng đến dự.

 

Cả bệnh nhân cũ của Chu Nghiên là Diệp Tinh Vân và Tiếu Dật Văn cũng đích mang quà đến. Ngay cả Quý Thiếu Cường đang ở phương xa cũng gửi quà đến dù thể mặt.

 

Bạn bè của Thẩm Tuyển và những cùng thế hệ nhà họ Thẩm cũng đến đầy đủ.

 

Ngoài , các của Thẩm Đàn cũng mang đến những món quà lựa chọn tỉ mỉ, chuẩn cho buổi bốc đồ vật đoán tương lai.

 

Tuy nhiên, Chu Nghiên thấy cảnh Chu Hành sắp xếp buổi bốc đồ vật thì thể nên lời.

 

"Đây là cái gì ... Máy chơi game, s.ú.n.g đồ chơi, ai lấy bình rượu thế, bánh bao hấp..."

 

"Bình rượu gì chứ, đó là tác phẩm nghệ thuật của nhà máy rượu chúng , chọn một cái hảo nhất tặng cho cháu ngoại. Đã trả giá bảy con đấy." Đường Diệc Mục la lên.

 

"Còn máy chơi game bình thường, là máy chơi game cảm ứng mới nhất của Hoa Tín, là bước tiến mang tính cách mạng trong lịch sử máy chơi game, thể dùng tiền để đo đếm."

 

Đường Tễ Hồng cũng một cách sâu xa.

 

"Súng đồ chơi..." Chu Nghiên nhướng mày.

 

Chu Hành chậm rãi : "Anh thấy lính cũng khá ."

 

"Bánh bao hấp là dì Lý đặt, còn cái chày giã t.h.u.ố.c là ông Quách đặt... Ông ngoại đặt con dấu, bà ngoại đặt sách." Trước ánh mắt nghi ngờ của Chu Nghiên, Chu Hành bán tất cả .

 

... dù tấm vải đỏ bao nhiêu thứ chăng nữa, cuối cùng lựa chọn vẫn là của Tiểu bảo Thẩm.

 

Trong giờ lành đại sư tính toán, Tiểu bảo Thẩm mặc chiếc yếm đỏ, m.ô.n.g trắng nõn, tỏa sáng sân khấu.

 

"Tiểu bảo, đây với ."

 

Đường Diệc Mục cố gắng lôi kéo Tiểu bảo Thẩm, nhưng Thôi Nghiên Thư kéo mới chịu yên.

 

Và trong sự mong đợi của , Tiểu bảo Thẩm vung cánh tay nhỏ xíu, túm lấy một góc tấm vải đỏ, gói tất cả đồ vật và mang .

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Loading...