MANG THEO HAI BẢO VẬT XUYÊN VỀ THẬP NIÊN 60 - Chương 117
Cập nhật lúc: 2025-10-08 01:47:23
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những điều là do kiếp , khi bức tượng đá đ.á.n.h mạnh đầu, Vệ Thiêm Hỉ bỗng dưng lĩnh hội . Những kiến thức trong truyền thừa thì huyền diệu, nhưng cô hiểu cặn kẽ giải thích với bà cụ Vệ, tất cả trở nên dễ hiểu.
Bà cụ Vệ xong, an tâm hơn hẳn.
Sáng hôm , trong bữa sáng, bà cụ cố ý bảo Vệ Đại Nha dẫn Vệ Thiêm Hỉ dạo, tạo cơ hội cho cô. Ăn xong, bà cụ kéo ngay Vệ Thiêm Hỉ phòng, khóa trái cửa , hồi hộp hỏi:
"Nhóc Hỉ, cháu gì ? Tương lai của cô cháu thế nào, hôn nhân ? Gần đây gặp sóng gió gì lớn ?"
"Bà ơi… bà hỏi từ từ, để cháu trả lời từng câu một."
Vệ Thiêm Hỉ nhớ những gì thấy từ mệnh lý của Vệ Đại Nha, :
"Tương lai của cô cháu , hôn nhân cũng . kiểu qua cơn bĩ cực tới hồi thái lai. Có sóng gió, nhưng nhiều, dù thì cũng chỉ tạm thời. Chỉ cần vượt qua từng giai đoạn, cuộc sống sẽ ngày càng . Càng lớn tuổi, cô càng sống an nhàn.
Bà đừng lo lắng."
"Chỉ cần vượt qua thì ." Bà cụ Vệ , nhưng trong lòng vẫn lo lắng.
Người nào chẳng mong con thuận buồm xuôi gió?
Nghe con sẽ gặp biến cố đến mức tổn thương nghiêm trọng, dù kết quả , bà cụ vẫn xót xa.
Thấy bà cụ Vệ lo lắng, Vệ Thiêm Hỉ an ủi:
"Bà, nghĩ thoáng lên, đó là điều sẵn trong mệnh, thể đổi."
Bà cụ gật đầu, bảo Vệ Thiêm Hỉ ở nhà bài tập, còn lo việc khác. Ba cô con dâu đều bận rộn ở bếp ăn tập thể, cả ngày về nhà. Một sân lớn như , bà cụ bận từ sáng đến tối mới dọn dẹp đấy. May mắn , cơ thể bà còn khỏe, nhờ thường xuyên uống t.h.u.ố.c thanh tạng, bệnh tật tích tụ gần như khỏi, nên mới chịu khối lượng công việc như thế.
Tết năm nay, nhà họ Vệ rời khỏi Đầu Đạo Câu đều sống thoải mái. Thức ăn, quần áo, đồ dùng… đều vượt xa hồi còn ở Đầu Đạo Câu. dân ở Đầu Đạo Câu thì khổ sở hơn nhiều.
Lúc , khi nhà họ Vệ còn ở đây, trong thôn ho nhiều thì còn nơi để mua t.h.u.ố.c trị ho. khi bà cụ Vệ dứt khoát rời , ống khói nhà máy phân đạm vẫn ngày đêm phun khói trắng. Làm cơ thể của họ chịu nổi?
Những từng mua "Trà d.ư.ợ.c đặc chế bà cụ Vệ" giờ còn cách nào, chỉ lấy bã pha phơi khô để pha . pha một, hai còn , đến ba, năm, dù nấu bằng nước sôi cũng chẳng chất gì nữa. Dần dần, bệnh ho tái phát.
Khi ho đến mức còn cách nào chịu nổi, trong thôn mới nhớ đến sự bụng của bà cụ Vệ. quá muộn, nhà họ Vệ dọn cả gốc rễ, tìm cũng tìm ở . Dù mang vàng đổi d.ư.ợ.c cũng chỗ mà đổi.
Không còn cách, dân trong thôn đành tìm đến Tôn Nhị Anh. Họ chặn cửa nhà Tôn Nhị Anh, đòi bà cụ cho liên lạc của bà cụ Vệ. Tôn Nhị Anh việc bà cụ Vệ tặng cho dân làng khiến chị gái chịu thiệt nhiều, nên bà cụ nỡ để chị vẫn gánh vác chuyện từ xa?
Bà cụ Vệ từng để điện thoại của đội y tế nơi Tạ Ngọc Thư công tác, nhưng Tôn Nhị Anh một mực khẳng định cũng cách liên lạc với bà cụ Vệ. Thêm đó, Tôn Nhị Anh vài câu ho khù khụ, khiến dân làng đành miễn cưỡng tin.
Nếu Tôn Nhị Anh thể liên lạc với bà cụ Vệ, chắc chắn bà cụ lấy t.h.u.ố.c trị ho, ho giống họ?
Nhìn thấy vài cụ già quanh thôn ho m.á.u mà qua đời, ngay cả một đứa trẻ ba tuổi cũng qua khỏi vì ho, dân làng cuối cùng chịu đựng nữa. Họ kéo đến chặn cổng nhà máy phân đạm, yêu cầu nhà máy đưa lời giải thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-theo-hai-bao-vat-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-117.html.]
Nhà máy phân đạm thể giải thích gì đây?
Quản lý nhà máy, một béo ú, đeo khẩu trang kín mít, mạnh miệng :
"Mọi chỉ thấy khí thải từ ống khói của nhà máy gây khó chịu, xem nhà máy tạo việc cho bao nhiêu , giúp bao gia đình cơm no áo ấm, cuộc sống hơn chứ?"
"Cút ! Tính mạng sắp nhà máy c.h.ế.t tiệt của ông mất sạch, ai thèm chút tiền dơ bẩn đó? Đóng cửa nhà máy, biến ! Không thì chúng phá nát chỗ !"
Trước sự phẫn nộ của dân làng, quản lý nhà máy . Ông đóng cổng nhà máy, trở về văn phòng gọi điện cho công an công xã, yêu cầu họ cử đến trấn áp đám "bạo dân" gây rối.
Cảnh sát và dân quân công xã cũng sắp khói của nhà máy ngạt c.h.ế.t, chẳng ai tay. nhà máy phân đạm là chính quyền, chẳng ai dám chống . Để giữ cái mũ cối, họ đành việc. Tuy nhiên, họ chỉ cho .
Dân làng gây chuyện, họ chỉ đó giả vờ khuyên nhủ vài câu. Nếu dân làng chịu , thì cứ để họ đó chờ. Miễn gây chuyện lớn là .
Quản lý nhà máy thấy cảnh , tức đến mức nổ tung. Ông mời đến giải quyết vấn đề, chứ đến !
Cảnh sát công xã cổng nhà máy phân đạm, dân chúng quả thực còn ồn ào đòi đóng cửa nhà máy nữa. điều đó nghĩa là họ thôi gây chuyện, chỉ là cách đổi.
Bây giờ, dân đổi sang "phương pháp khuyên ngăn bằng thực lực". Hễ thấy một công nhân nào bước từ phân xưởng, họ liền lớn tiếng mắng chửi.
“Nếu mày còn việc ở nhà máy phân đạm , ông đây sẽ về ngủ với vợ mày! Mày thích kiếm tiền ? Ông cắm cho mày mấy cái sừng luôn!” Người câu là gã mồm mép nhất cả mười dặm quanh vùng.
“Đồ khốn, mày mà còn ở cái nhà máy thì đừng về nữa! Tao cần loại con trai coi tiền quan trọng hơn mạng sống!”
“Xuyên , mày bảo ở đây để kiếm tiền cưới con gái tao đúng ? Tao cho mày , dù mày kiếm cả núi vàng núi bạc từ cái nhà máy c.h.ế.t tiệt , cũng đừng hòng cưới con gái tao! Đồng tiền dơ bẩn hại c.h.ế.t làng , tao thèm! Con gái tao cũng gả cho loại m.á.u lạnh như mày !”
“Nhị Cẩu, tao ho ngớt, mày còn ở cái nhà máy hại , mày mong bà c.h.ế.t sớm ? Ly hôn ! Tao sống nổi với loại vô lương tâm như mày nữa!”
Cảnh tượng cổng nhà máy ầm ĩ như chợ vỡ, bên trong cũng còn tâm trí nào mà việc.
Làm ở đây chẳng vì gia đình cuộc sống hơn ? giờ của họ đều phản đối, còn tiếp tục ở gì nữa? Ngửi cái mùi amoniac độc hại đó ?
Chưa đầy mười lăm phút, hơn nửa công nhân ở phân xưởng cố định đình công, các dây chuyền sản xuất khác cũng lâm cảnh tương tự.
Có dẫn đầu, kẻ khác liền theo. Một đám đông lớn lũ lượt kéo rời khỏi nhà máy. Lúc , phụ trách nhà máy mới thực sự hoảng hốt, vội chạy cản , dang tay chắn giữa đường:
“Mọi thể ! Biết thiết ở đây đắt thế nào ? Giờ mà các bỏ việc, ai vận hành, đầy hai tiếng nữa là thiết cháy sạch! Thiệt hại đó ai gánh? Các gánh nổi ?”
“Ông ai gánh thì mà hỏi họ! Vợ còn ly hôn đây, thèm quan tâm cái máy móc của ông cháy chắc?
Cháy thì càng , cho chúng trở bầu trời xanh mây trắng!” Người đàn ông vợ dọa ly hôn nhạt đáp .