MANG THEO HAI BẢO VẬT XUYÊN VỀ THẬP NIÊN 60 - Chương 121

Cập nhật lúc: 2025-10-14 01:54:23
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Để thể hiện sự coi trọng đối với thương vụ , chính bí thư xưởng t.h.u.ố.c đích dẫn đoàn đến nhà bà cụ. Họ đưa một loạt điều kiện hào phóng, gần như cần thương lượng gì nhiều, nhanh chóng mang bản quyền công thức . Trước khi rời , họ còn đặc biệt nhờ thư ký đơn vị mang máy ảnh đến, chụp cho bà cụ Vệ một tấm ảnh kỷ niệm.

Sau khi trở về xưởng t.h.u.ố.c Xuyên Trung, bí thư hiệu suất việc cực kỳ cao ngay lập tức cho đăng báo, thông báo về việc xưởng t.h.u.ố.c của họ nhận quyền sản xuất "Trà d.ư.ợ.c đặc chế bà cụ Vệ". Đồng thời, ông cũng cam kết rằng lô t.h.u.ố.c đầu tiên chắc chắn sẽ mắt trong vòng một tháng.

Hai mươi ngày , sản phẩm "Trà thanh tạng bà cụ Vệ" – tên gọi mới của "Trà d.ư.ợ.c đặc chế bà cụ Vệ" – chính thức xuất xưởng, với bao bì do xưởng t.h.u.ố.c Xuyên Trung đặc biệt thiết kế.

Do là chế phẩm từ đông y, xưởng sử dụng chai thủy tinh nâu, loại thường dùng để bảo quản các loại t.h.u.ố.c tiêm thế giới.

Một hộp gồm tổng cộng năm mươi chai, bán lẻ ngoài mà cung cấp trực tiếp cho các bệnh viện Nhân dân khắp cả nước.

Trên mỗi chai thủy tinh nâu dán nhãn, ngoài bảy chữ "Trà thanh tạng bà cụ Vệ", còn in thêm ảnh của bà cụ Vệ: một bà cụ mặt tròn, hiền từ, ngay ngắn, gương mặt rạng rỡ nụ .

Sau khi lô t.h.u.ố.c đầu tiên sản xuất, chúng gửi ngay tới các khu vực nhà máy đạm. Quân đội cũng phân một phần vì binh lính cảm cúm, ho là chuyện thường xuyên.

Bác sĩ Cốc vốn quen với bà cụ Vệ, nên ngay ngày đầu tiên nhà t.h.u.ố.c nhận lô thuốc, khi tan , bà mang theo một hộp đến tặng bà cụ Vệ.

Cả hai đều là góa phụ. Bác sĩ Cốc may mắn hơn một chút, chồng bà quá sớm, còn bản cũng năng lực, ruộng nhưng vẫn nuôi dạy Cốc Thạc khôn lớn. bà cụ Vệ như . Chồng bà cụ mất sớm, con trai cả theo quân đội, bao năm tin tức. Bà cụ chịu hai cú sốc lớn ngay khi còn trẻ, nhưng nhờ sự kiên cường, bà cụ gắng gượng nuôi nấng năm đứa con còn khôn lớn.

Hai phụ nữ, một già một trẻ, khi bên luôn chuyện để .

Bà cụ Vệ giữ bác sĩ Cốc ở ăn cơm. Bác sĩ Cốc ngại ăn nên mang phiếu ăn của nhà bếp quân đội lấy về hai hộp đồ ăn mặn. Sau đó, bà giúp bà cụ nhào bột. Bà cụ Vệ nấu một nồi mì lớn, đổ hết thức ăn mặn nồi trộn đều, tạo nên một món ăn hương vị vô cùng hấp dẫn.

Trong lúc trò chuyện, bác sĩ Cốc nhắc đến chuyện ba cô con dâu của bà cụ đều đang việc ở bếp ăn của quân đội. Bà :

 

"Từ ngày ba cô con dâu nhà chị ở bếp, đồ ăn mà mấy ông đầu bếp bếp trưởng ít hơn hẳn."

Nghe , bà cụ Vệ giật , tưởng rằng ba cô con dâu của – Lý Lan Tử, Trương Xuân Nha và Diêu Thúy Phân – lười biếng, keo kiệt chịu cho các chiến sĩ ăn no. Bà cụ vội hỏi:

"Chẳng lẽ ba con dâu của chặt chẽ quá, nỡ phát thêm cơm cho lính?"

"Đâu chuyện đó! Là do ba cô khéo tay, món ăn ngon quá, mấy ông lính ăn khỏe hơn. Bình thường một bát là no, giờ ăn hai bát rưỡi. Mấy ông đầu bếp dè xẻn vì sợ tới muộn còn gì ăn. Cái nồi thì vẫn to chừng đó, nhưng ăn nhiều hơn. Không kiểm soát ?"

Bác sĩ Cốc bật . Bà miếng thịt trong hộp cơm:

"Chị xem, ăn ở bếp ăn quân đội bao nhiêu năm, đến lúc về hưu mời việc mới bếp ăn quân đội cũng thể nấu những món ngon như . Trước đây, tay nghề đầu bếp cũ chẳng , bây giờ mới thấy chênh lệch rõ rệt!"

 

Bà cụ Vệ ngạc nhiên đáp:

"Thật ? Bà quá khiêm tốn . thấy Cốc Thạc bà nuôi dạy như , nấu ăn?"

Bác sĩ Cốc lắc đầu :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-theo-hai-bao-vat-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-121.html.]

"Chị tin thì hỏi thử Nhị Nha . Cốc Thạc thậm chí cho chạm bếp!"

Câu chuyện tiếp tục xoay quanh những điều vụn vặt trong nhà. Bác sĩ Cốc kể:

"Khi chồng còn sống, ông lo chuyện nấu nướng. Sau khi ông mất, học mãi cũng , nên suốt ngày dẫn Cốc Thạc ăn ở căng tin. Lâu dần, nó tự học nấu ăn. Thật may là cưới Nhị Nha vợ. Tính tình con bé hiền lành, đảm đang, việc nhà, nấu ăn cái gì cũng giỏi."

Để tiếp lời, bà cụ Vệ cũng tiếc lời khen Cốc Thạc, như một cách khéo léo nâng cao mối quan hệ giữa hai nhà:

"Nhị Nha quả thật , nhưng Cốc Thạc của chị mới là đứa giỏi giang. Trẻ như gì cũng giỏi, còn hiền lành, dễ thương, ai mà thích?"

Câu chuyện giữa hai bà cứ thế kéo dài, dứt. Từ đầu dây bên , Từ Đại Côn :

"Thím Vệ, bên bí thư huyện ủy đồng ý , là sẽ lắp một thứ gì đó ống khói của nhà máy phân đạm. Nghe bảo khi lắp thì sẽ còn khói ngạt nữa. Mọi đang mong chờ lắm!"

"Thế... cũng ." Bà cụ Vệ đáp, nhưng rõ ràng bà cụ cảm thấy lời Từ Đại Côn đáng tin lắm. Tuy nhiên, bà cụ hỏi thêm mà chỉ nhắc:

"Không mấy loại t.h.u.ố.c của ? cho mà , xưởng t.h.u.ố.c Xuyên Trung mua công thức của . Giờ họ bắt đầu sản xuất, hai, ba ngày nữa là t.h.u.ố.c sẽ chuyển đến bệnh viện Nhân Dân của huyện. Các cứ đến đó mà mua, chắc chắn hàng."

Từ Đại Côn ấp úng:

"Mua? Thím Vệ, ý thím là... bọn cháu còn trả tiền ?" Sắc mặt bà cụ Vệ lập tức sa sầm :

"Ngày các lợi dụng đủ ? Hồi đó, vì sợ mang tiếng buôn bán bất hợp pháp, mới thu tiền. Các nghĩ hái t.h.u.ố.c tốn sức ? Chế biến t.h.u.ố.c mất công ? Lợi dụng chán ? Lần xưởng t.h.u.ố.c Xuyên Trung dùng kỹ thuật tiên tiến để chế thuốc, họ vận hành máy móc lớn, mua nguyên liệu, thuê sản xuất, còn đặt bao bì nữa... Chuyện nào cũng tốn tiền! Hay các nghĩ tiền của họ là từ trời rơi xuống chắc?"

bà cụ Vệ cách xa hàng nghìn dặm, thể về đ.á.n.h , Từ Đại Côn vẫn toát mồ hôi hột. Ông gượng:

"Thím Vệ, cháu ý đó. Ý cháu là, chúng là chỗ quen bao nhiêu năm, thím thể cho bọn cháu cái công thức t.h.u.ố.c ? Như thế sẽ đỡ tốn tiền hơn, đúng ạ?"

" cái đầu ! ký hợp đồng với xưởng t.h.u.ố.c Xuyên Trung . Nếu công thức lộ, chẳng đang hại ? Muốn mua thì mua, mua thì ho hen c.h.ế.t cũng đáng!"

Bà cụ Vệ giận đến mức cúp máy cái rụp. Rồi đột nhiên bà cụ nhớ mục đích chính của cuộc gọi là để khoe với Tôn Nhị Anh rằng sắp nổi tiếng khắp cả nước. Bà cụ lắc đầu tự nhủ:

"Người bảo già thì tính tình sẽ điềm đạm hơn, chẳng kiềm chế nổi nhỉ?"

Không cần bà cụ Vệ khoe khoang với Tôn Nhị Anh, Từ Đại Côn nhận điện thoại chẳng mấy chốc loan tin khắp làng. Tuy nhiên, kết quả ngược với mong của bà cụ Vệ. Khi Từ Đại Côn rằng bà cụ Vệ bán bài t.h.u.ố.c bí truyền cho một xưởng d.ư.ợ.c và từ giờ nếu dùng " d.ư.ợ.c đặc chế bà cụ Vệ" thì bỏ tiền mua, phần lớn dân làng đều tỏ kinh ngạc và tức giận.

“Bà cụ Vệ tiền mờ mắt ? Cả làng sống với bao nhiêu năm, giờ bà còn kiếm tiền từ hàng xóm ?”

 

phát đạt thì khác hẳn, dọn hưởng thụ, lưng quên hết bà con. Sao bà nghĩ xem ngày xưa chính những bà con mà bà coi thường giúp đỡ bà thế nào? Nếu họ, một nuôi nổi ngần đứa con?”

 

 

Loading...