MANG THEO HAI BẢO VẬT XUYÊN VỀ THẬP NIÊN 60 - Chương 157
Cập nhật lúc: 2025-10-23 02:15:54
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Nhuận Chi rõ Hạ Viễn đang cố tình giả vờ đáng thương, nhưng bản tính ông vốn mềm lòng, nỡ vì chuyện tranh giành mà hỏng mối quan hệ "sư đồ". Cuối cùng, ông đành nhượng bộ, với Hạ Viễn:
"Thôi , cứ để ở Viện Nghiên cứu Vật lý Hạt nhân. nếu Viện Toán học bên dự án cần , lúc đó thầy qua mượn, cản trở đấy."
Hạ Viễn yên tâm hơn hẳn, vội đáp:
"Đương nhiên , nhưng cũng tôn trọng ý kiến của chứ, thưa thầy. Nếu họ sang Viện Toán học giúp đỡ, thầy cũng đừng ép buộc bằng phận của ."
"Thầy là loại như ? Nếu thầy thực sự chuyện đó, chẳng hôm nay ép giao ?"
Trần Nhuận Chi tức giận đến mức râu mép phập phồng, trừng mắt Hạ Viễn:
"Vả , thể dùng mấy trò hạ sách đó để kéo một nhà nghiên cứu về ? Đầu óc là của , nếu họ giúp , thể tháo đầu họ xuống mà bằng đầu chắc?"
Hạ Viễn vội vàng xin , còn pha một tách t.h.u.ố.c thanh tạng đặc chế của bà cụ Vệ dâng lên:
"Thầy ơi, tức giận hại cho gan, thầy bớt giận mà, bớt giận ."
Trần Nhuận Chi liếc qua, thấy đúng là t.h.u.ố.c của bà cụ Vệ, sắc mặt mới dịu đôi chút. Ông :
"Thế mới gọi là hiểu chuyện. Cậu nhớ kỹ, đến Viện Vật lý Hạt nhân của , đừng pha cho loại nào khác, chỉ t.h.u.ố.c của bà cụ Vệ là uống, còn thì đừng bày ."
"Vâng ." Hạ Viễn đồng ý răm rắp, còn thêm :
"Thầy ơi, t.h.u.ố.c do chính tay bà nội của Vệ Thiêm Hỉ bào chế đấy. Cả xà phòng đặc chế bà cụ Vệ cũng , là đồ của bà cụ. Nghĩ mà tiếc, nếu thầy đưa Vệ Thiêm Hỉ về Viện Toán học, mua t.h.u.ố.c chắc chắn giảm giá."
Trần Nhuận Chi bất giác thấy trong miệng đắng ngắt. Ông khó khăn nuốt xuống, đặt chén xuống bàn :
"Thầy nghĩ thôi. Nếu còn ở đây thêm chút nữa, e rằng uống bao nhiêu t.h.u.ố.c cũng cứu nổi mạng. Cái đồ khiến phát bực, lúc thầy nghĩ gì mà từ bao nhiêu sinh viên chọn chứ? là tức c.h.ế.t mất!"
"Thầy ơi, đừng giận. Thầy chọn em trong bao nhiêu , điều đó chứng tỏ mắt của thầy . Không tin thầy thử nghĩ xem, những thầy chọn giờ đang gì? Em dám là giỏi nhất, nhưng trong cái ao cạn giới học thuật , em thầy mất mặt đúng ? Một em gánh cả một viện nghiên cứu mà. Đổi góc , về mặt hành chính của Viện Hàn lâm Khoa học, em với thầy cũng ngang cấp đấy chứ!"
Trần Nhuận Chi mấy lời lẻo mép của Hạ Viễn chọc tức đen mặt. Ông chỉ quăng một chữ "Cút!" bước nhanh.
Ở một nơi khác, Vệ Quang Minh trong chuỗi buổi báo cáo diễn xuất tại Học viện Điện ảnh Hí kịch chinh phục vô khán giả nhờ nền tảng vững chắc và giọng hát điêu luyện của . Để đạt hiệu quả biểu diễn hơn, tăng cường tập luyện, kiểm soát chế độ ăn uống. Gương mặt vốn bầu bĩnh giờ dần thon gọn hơn.
Các bạn cùng phòng của Vệ Quang Minh đều rằng, chờ đến khi tóc dài ngang eo, mặc đồ nữ thì "họ thể!"
Ban đầu, Vệ Quang Minh hiểu " thể" nghĩa là gì, nhưng nhiều cũng dần hiểu , khiến sợ đến mức mỗi tối ngủ đều phập phồng lo lắng, sợ rằng bạn cùng phòng sẽ bất ngờ "hóa thú", gây đại họa.
Thành công của buổi biểu diễn vượt ngoài mong đợi của các thầy cô ở Học viện Điện ảnh Hí kịch. Sau gần một tháng bận rộn, cuối cùng họ cũng thành chuỗi biểu diễn báo cáo ở khắp thủ đô.
Hơn bốn mươi buổi diễn lớn nhỏ, Vệ Quang Minh kiếm gần chín trăm đồng. Tưởng rằng giờ thể nghỉ ngơi để bù bài vở bỏ lỡ, ngờ các lời mời từ thành phố lân cận liên tục ập đến. Thậm chí, nhiều nơi còn gọi điện mời, nhấn mạnh rằng: "Tiền vấn đề."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-theo-hai-bao-vat-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-157.html.]
Học viện Điện ảnh Hí kịch vốn trầm lắng suốt nhiều năm, lãnh đạo trường thấy cơ hội thế thì bỏ qua, liền lập tức đồng ý.
Một cuộc họp nhỏ tổ chức để tập hợp bộ diễn viên tham gia vở Tần Hương Liên. Hiệu trưởng thông báo rõ ràng rằng từ cuối tháng Sáu đến cuối tháng Tám, vất vả thêm một chút, khắp nơi để biểu diễn báo cáo. Chi phí sẽ trường chi trả, thù lao biểu diễn của mỗi cũng tăng thêm một chút. Chẳng hạn, diễn vai Tần Hương Liên như Vệ Quang Minh và đóng vai Trần Thế Mỹ sẽ tăng từ hai mươi lên ba mươi đồng, còn vai Bao Công thì từ mười bảy lên hai mươi hai đồng.
Vệ Quang Minh vốn chuẩn về nhà, nhưng kế hoạch đổi, đổi một cách rõ ràng đến thế. Anh suy tính , cuối cùng quyết định cúi đầu tiền bạc.
Từ cuối tháng Sáu, Vệ Quang Minh cùng đoàn diễn rong ruổi khắp nơi. Đến cuối tháng Tám, khi bảy chị em nhà họ Vệ chuẩn trở về trường từ Dung Thành, thì lãnh đạo trường nhận lời mời từ Đoàn Văn công Quân đội Dung Thành. Họ quyết định sắp xếp buổi biểu diễn cuối cùng tại đây.
Thời buổi , các hình thức giải trí còn đơn điệu, nên một buổi biểu diễn là điều dễ dàng. Dù nhiều xem Tần Hương Liên, thậm chí xem đến chục , nhưng khi tin đoàn diễn biểu diễn xuất sắc, đến từ một trường đại học danh tiếng ở thủ đô, ít liền tự nguyện đến cổ vũ.
Ngay đó, tin tức về việc vai Tần Hương Liên một diễn viên nam đảm nhận lan truyền như một sự kiện lớn. Cả khu nhà dành cho gia đình quân nhân lẫn nhà máy xà phòng dựa lưng Dung Thành đều xôn xao.
Mọi đều tò mò: Làm một đàn ông thể diễn vai khổ tình như ?
Bà cụ Vệ cũng trong những đến cổ vũ. Không chỉ thế, bà cụ còn kéo cả Vệ Thiêm Hỉ và hai em Vệ Quốc Kiện cùng . Bà cụ còn với Vệ Thiêm Hỉ:
"Nghe vai Tần Hương Liên là do một diễn viên nam đảm nhận, hát lắm, trông cũng , còn hơn cả phụ nữ. Bà xem thử, tổ tiên nhà nào hiển linh mà sinh một nhân tài hiếm như ."
Bà cụ Vệ nhiều về Tần Hương Liên, nhưng Vệ Quốc Kiện và mấy chị em thì rõ. Họ xem chỉ một ở thủ đô.
Vệ Thiêm Hỉ định rằng "chính tổ tiên nhà hiển linh sinh nhân tài hiếm đó," nhưng sợ bà cụ chịu nổi, đành nuốt lời bụng.
Buổi biểu diễn bắt đầu buổi tối. Bà cụ Vệ chiên nhiều bánh dầu giòn để Vệ Thiêm Hỉ mang ăn. Khi cô ăn xong thì Tần Hương Liên diễn nửa chừng. Vệ Thiêm Hỉ dò hỏi bà cụ:
"Bà nội, bà thấy vai Tần Hương Liên diễn thế nào ạ?" Bà cụ vui vẻ đáp:
"Diễn viên nam diễn thật sự . Cái giọng nhỏ cất lên, ánh mắt nhỏ liếc qua, đúng là diễn viên kịch nhất mà bà từng thấy. Thiêm Hỉ, tên gì ? Sao bà thấy quen quen, hình như từng diễn ở đoàn văn công của chúng ?"
Vệ Thiêm Hỉ nhỏ giọng đáp:
"Bà nội, đó là trai cháu, ruột đấy."
Bà cụ Vệ giật , "Hô" một tiếng bật dậy, dụi mắt mấy liền, xác nhận đang sân khấu trong bộ trang phục nữ chính là Vệ Quang Minh. Ký ức về cảnh tượng tại sân bay ở thủ đô hơn mười năm bất giác ùa về trong tâm trí bà cụ.
Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng, bà cụ Vệ nổi da gà: "Không lẽ thằng cháu nội cũng sở thích như thế thật ?"
Nếu là đây, bà cụ nhất định sẽ xắn tay áo lao thẳng lên sân khấu, lôi xềnh xệch Vệ Quang Minh xuống. giờ, tự nhận là văn hóa, bà cụ thể chuyện thiếu suy nghĩ như nữa. Chỉ đành nghiến răng, nắm c.h.ặ.t t.a.y xuống ghế, mặt mày sa sầm sang với Vệ Thiêm Hỉ:
"Nhóc Hỉ, lát nữa vở diễn kết thúc, cháu với cháu tối nay về nhà ăn cơm. Bà sẽ món ngon cho nó."