MANG THEO HAI BẢO VẬT XUYÊN VỀ THẬP NIÊN 60 - Chương 163
Cập nhật lúc: 2025-10-24 04:12:22
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vệ Đông Chinh vốn giọng vui mừng khôn xiết của cô ruột, nhưng từ lúc chị nhấc máy cho đến khi đưa câu trả lời rõ ràng, giọng điệu vẫn bình thản như thường, chẳng khác gì đang một chuyện quan trọng.
Vệ Đông Chinh bỗng thấy lạ, chẳng lẽ hơn nửa năm qua, cô đổi? Không còn cùng khởi nghiệp kinh doanh cá thể nữa?
Nào ngờ, khi gác máy, Vệ Đại Nha ôm mặt rạng rỡ. Ngày , cuối cùng cũng đến !
“Cộc cộc cộc…” Tiếng gõ cửa vang lên.
Vệ Đại Nha lập tức thu nụ , trở dáng vẻ nghiêm túc như thường. Chị trợ lý bước , : “Chuẩn tinh thần thăng chức !”
Trợ lý ngơ ngác: “Hả???”
“Hôm nay sẽ gửi đơn lên tổ chức, xin từ chức Bí thư Nhà máy Xà phòng, đồng thời tất việc bàn giao trong vòng một tuần. Cậu là đích đào tạo, năng lực xuất sắc, là ứng viên thích hợp nhất thế vị trí của . Vì , đừng khách sáo với nữa. Ở vị trí , hãy việc thật . Cậu thể tiếp tục theo phong cách của , hoặc mở một hướng mới, đều . Mục tiêu của chúng chỉ một: để "Quân Trung Lục Hoa" nở rộ khắp đất nước, nếu thể vươn thế giới thì càng . Đường dài gian nan, Tiểu Nhậm, cố gắng nhiều. Với năng lực của , sẽ đề xuất với tổ chức. Công đoàn do chị dâu hai của phụ trách, chắc chắn sẽ vấn đề gì : “
Trợ lý họ Nhậm Vệ Đại Nha sắp xếp đấy, kịp phản ứng.
Trong vòng một tuần, Vệ Đại Nha bận rộn tối tăm mặt mũi, tỉ mỉ bàn giao công việc cho ‘Bí thư Nhậm’ sắp nhậm chức.
Nhìn những kế hoạch chi tiết, phân chia rõ ràng của chị , Bí thư Nhậm mới nhận , hóa từ lâu Vệ Đại Nha chuẩn sẵn sàng, chậm nhất là cuối năm nay, chị sẽ rời .
Ban lãnh đạo nhà máy xà phòng, để cảm ơn những đóng góp to lớn của Vệ Đại Nha trong việc dẫn dắt nhà máy liên tục đạt lợi nhuận cao, bí mật tổ chức một buổi tiệc chia tay. Đến lúc , Vệ Nhị Trụ, Vệ Tam Trụ, Vệ Tứ Trụ và vợ con của họ mới tin chị sắp từ chức.
Hóa Vệ Đại Nha cố tình giấu em và chị dâu chuyện .
Em gái sắp từ chức?
Không chỉ Vệ Nhị Trụ và các em thể chấp nhận nổi tin , mà Lý Lan Tử, Trương Xuân Nha, và Diêu Thúy Phân cũng kinh ngạc kém. Một bữa tiệc khá thịnh soạn, nhưng ai nấy ăn mà như nhai sáp. Sau đó, họ vội vã báo tin cho bà cụ Vệ.
Lúc , bà cụ Vệ đang dùng sợi len do Tạ Ngọc Thư mua về để đan áo cho Vệ Thiêm Hỉ. Đôi mắt bà cụ mờ, nên Vệ Nhị Nha đưa bà cụ đo và đặt một cặp kính lão loại . Kính đặt sống mũi, khiến dáng vẻ bà cụ ngày xưa vốn dữ dằn giờ đây trông hiền từ lạ thường.
Trước mặt bà cụ còn đặt hai đứa cháu nội, Vệ Triều và Vệ Dương, đang say sưa truyện tranh. Cảnh tượng bà cụ như toát lên khí chất của từng trải với chút hướng văn nhã.
chỉ một giây , bầu khí tan biến. Bà cụ ngẩng đầu, thèm để ý đến cặp kính trễ xuống sống mũi, nhướng mày Vệ Đại Nha hỏi:
“Có thằng nhãi Đông Chinh thổi gió ma quỷ gì tai con ?”
Vệ Đông Chinh bất ngờ hắt xì liên tục mấy cái, cứ ngỡ rằng cảm lạnh vì gội đầu xong vội vàng ngoài. Anh tự kiểm điểm sâu sắc về thói quen giữ gìn sức khỏe của , nhận rằng bà cụ Vệ ở Dung Thành đang nhắc đến .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-theo-hai-bao-vat-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-163.html.]
Nghe câu hỏi của bà cụ Vệ, Vệ Đại Nha chút chột : “Con với Đông Chinh bàn bạc từ Tết năm ngoái mà? Giờ sắp đến Tết năm nay, thời cơ chín muồi thì thực hiện thôi. Kế hoạch ấp ủ cả năm, ."
Bà cụ Vệ nghiêm giọng hỏi : “Vậy còn hai đứa Vệ Triều và Vệ Dương thì ? Nếu con lên thủ đô, hai đứa nhỏ để cho ai trông nom? Mẹ tuổi cũng lớn , nấu cơm cho chúng thì thành vấn đề, nhưng nếu quản lý và dạy dỗ chúng thì còn sức nữa."
Vệ Nhị Nha triệu về nhà hiểu ý tứ của , hồn nhiên đ.â.m đầu mũi nhọn: “Mẹ, chuyện bọn trẻ đừng lo. Con nuôi Nhược Hoài, thêm hai đứa Triều và Dương thì gì khác . Hai đứa nhỏ giờ cũng học tiểu học , chỉ cần nấu cơm thôi, còn chuyện học hành của bọn trẻ, con với Cốc Thạc lo . Ba đứa cùng dạy cũng chẳng tốn công lắm."
Bà cụ Vệ trừng mắt con gái: “Chuyện của con thì đừng ! Lo dạy dỗ con của cho tử tế . Hai vợ chồng con đều thông minh, học giỏi, đẻ con cái chẳng gì? Mẹ chữ, mà nuôi dạy mười đứa con cháu học đại học. Hai vợ chồng con đều là dân trí thức mà dạy con chẳng qua nổi điểm trung bình! Khi nào con dạy Nhược Hoài đạt hai trăm điểm tròn, hãy với !"
Vệ Nhị Nha lập tức im lặng, bên cạnh, Cốc Thạc cũng lúng túng gì.
Rõ ràng hai vợ chồng đều thuộc dạng học giỏi, nhưng hiểu con cái chịu học hành. Điều khiến Vệ Nhị Nha, vốn dĩ tính cách điềm đạm, suýt chút nữa cầm chổi xử lý.
Nếu chồng ngăn cản, chắc chắn Nhược Hoài mỗi tuần đều ‘thăm hỏi’ bằng vài trận roi.
Vệ Đại Nha từng suy nghĩ nghiêm túc về vấn đề và sớm tìm đáp án. Chị với bà cụ Vệ: “Hay để con đưa bọn trẻ lên Bắc Kinh. Chuyện hộ khẩu cần vội, cứ để ở nhà . Đợi khi nào thứ định tính tiếp. Trước mắt, con sẽ tìm một trường cho các cháu học tạm.”
Bà cụ Vệ vẫn yên tâm, sắc mặt nặng nề con gái: “Thật sự ?”
“Phải , thể .” Giọng Vệ Đại Nha kiên định.
Bà cụ Vệ dậy, phủi tay: “Vậy thì còn gì để nữa. Con thì sẽ theo con. Con còn trẻ, nên chuyện, là thì giúp con. Những việc khác giúp , nhưng nấu cơm cho bọn trẻ thì vẫn . Dù gì thì nhóc Hỉ ở bên , lòng lúc nào cũng trống trải. Lên thủ đô sống gần nó, mới thấy yên tâm. Quốc Kiện và Đông Chinh cũng ở đó, thỉnh thoảng nhớ cơm nấu thì thể ghé ăn một bữa.”
Mấy em Vệ Nhị Trụ cuống lên: “Mẹ, nếu thủ đô, chúng con ?”
“Chuyện đó cần hỏi ? Đi ở xưởng xà phòng chứ còn gì nữa!” Bà cụ Vệ các con trai với vẻ hài lòng: “Mấy đứa cũng bốn mươi tuổi , chẳng lẽ thì sống ? Cuộc sống vất vả bao năm nay mới khá hơn, thì cứ sống yên cho . Các em đều ở gần, nhà cửa thiếu, việc gì thì gọi cho . nhất đừng phiền . Có chuyện gì thì bốn em tự bàn bạc mà giải quyết. Nếu Nhị Nha gặp khó khăn, mấy đứa giúp đỡ. Còn , thăm thì tàu lên thủ đô, nhà ở đó cả một cái sân lớn, tất cả dọn lên ở cũng . xưởng xà phòng thì thể bỏ bê, cho tròn trách nhiệm. Hiểu ?”
Thế là bà cụ Vệ cùng Vệ Đại Nha đưa hai em Vệ Triều và Vệ Dương lên thủ đô.
Vệ Đại Nha và Vệ Đông Chinh xem bản kế hoạch của Vệ Thiêm Hỉ mà gật gù hài lòng, nhanh chóng thống nhất. Vệ Đông Chinh chạy khắp nơi tìm mặt bằng mở cửa hàng, nhờ Vệ Thiêm Hỉ giúp chọn vài mảnh đất tiềm năng giá trị tăng cao trong tương lai. Vệ Đại Nha thì lo liên hệ nguồn hàng.
Ban ngày, Vệ Thiêm Hỉ bận rộn với việc học ở Đại học Kinh Hoa hoặc việc tại viện nghiên cứu vật lý hạt nhân, gần như chẳng mặt ở nhà. Hai em Vệ Triều và Vệ Dương Vệ Đông Chinh sắp xếp học tại trường tiểu học trực thuộc Đại học Kinh Hoa. Bà cụ Vệ ở thủ đô rảnh rỗi hẳn.
Nhàn rỗi vài ngày thì , nhưng lâu dần, bà cụ bắt đầu cảm thấy buồn tay buồn chân. Không chịu , bà cụ liền phát huy sở trường nông dân của , trồng rau và cây ăn quả khắp nơi trong sân. Những chậu lan của Vệ Thiêm Hỉ trồng chân tường vì chăm sóc cẩn thận mà héo úa, bà cụ thuận mắt liền nhổ hết, đó là kim châm và hành lá.