Muốn giải quyết bộ vấn đề, đến lúc đó vẫn tìm thêm nguồn lương thực.
Không chỉ lúa mì, mà các loại rau củ khác, thậm chí cả khoai sọ cũng cần tiếp tục trồng trọt.
Thôi thì cứ từ từ, từng bước một... Mong rằng bọn họ sẽ đủ thời gian và vận may để vững vàng tiến lên phía .
“Tạm thời cần sử dụng ngay, ngươi thể gửi lúa giống ở chỗ của , khi nào cần thì đến lấy.”
Thấy Tảo Nhi vẫn sững sờ, Thịnh Quân nhịn nhắc nhở.
Tảo Nhi thì bừng tỉnh, nàng gật đầu đầy cảm kích.
Trong thời gian ngắn thì thực sự vẫn cần dùng đến hạt giống lúa mì, để ở chỗ Phương Tiên Nhi thì còn gì hơn.
Họ thể rảnh tay để giải quyết những việc quan trọng mắt.
Sau khi rút thưởng xong, nhóm Tảo Nhi chuẩn mang đồ rời , khi quên hỏi Thịnh Quân mang Hai Con .
Thịnh Quân suy nghĩ một lúc, nàng thấy rằng các nàng quá bận nên đợi khi họ xử lý xong chuyện hẵng đưa Hai Con thành, cần vội vàng.
Thế là, vô bông trắng tinh chút tạp chất cùng với lương thực, lượt vận chuyển thành.
Hôm nay.
Sau khi dân chúng trong thành tất công việc liền kéo đến điểm phát lương gần khu phúc lợi để nhận phần thưởng như thường lệ.
Trên đường , chuyện trò vui vẻ, còn hát hò, khắp nơi là những khuôn mặt tươi .
Cùng việc khiến mối quan hệ giữa ngày càng thiết, ít tìm vài bạn cho .
“ , bếp than nhà lắp xong . Sau khi lãnh đồ xong, đến nhà xem thử ?” Một hỏi bên cạnh.
“Được đấy, lát nữa sẽ đến xem thử. Ôi, thật mong nhanh đến lượt nhà , mấy hôm nay cứ ngươi khoe mãi, thực sự chịu nổi nữa !”
Hiện tại trong thành chỉ một ít gia đình lắp xong bếp than.
Dù vẫn phát than tổ ong nên thể dùng, nhưng chuyện lắp bếp than cũng đủ khiến nhiều cảm thấy tự hào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-370.html.]
Một đám rôm rả đến nơi phát lương.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chưa kịp xếp hàng, bọn họ thấy mỗi bàn tại điểm phát lương dựng một tấm bảng đen mới tinh. Từng hàng chữ trắng chi chít đó.
Cuối mỗi hàng chữ một ô vuông nhỏ, bên trong một dấu tích, ý nghĩa gì.
Phần lớn dân chúng đều chữ, nhưng khi thấy sự đổi , họ khỏi tò mò, liền hỏi han khắp nơi.
Cũng may, đội ngũ của Phương Quân nhanh chóng giải thích.
“Mọi vất vả nhiều . Hôm nay, xin phổ biến về nội dung mới bảng đen .”
Chỉ thấy Chung Nguyệt Hằng cầm loa to, bục đá.
Tất thảy đều tập trung sự chú ý về phía bà .
“Đây là kế hoạch mới mà chúng thực hiện, tên là ‘Kế hoạch Bông ấm áp’. Trên bảng danh sách các nhiệm vụ, tổng cộng hơn mười nhiệm vụ, thành mỗi nhiệm vụ sẽ nhận một lượng bông khác . Mọi thể chọn những nhiệm vụ phù hợp với sức mà .”
Nghe thấy thể nhận phần thưởng, đám đông ai nấy đều phấn khích.
Chỉ là bông là thứ gì, bọn họ ai cũng từng qua, cảm thấy khá mơ hồ.
Chung Nguyệt Hằng nhanh chóng lấy một nắm bông trắng như tuyết , giơ lên , : “Bông chính là thứ mà chúng thường gọi là cát bối, nhưng chất lượng hơn nhiều. Mùa đông, nhét quần áo, chăn đệm sẽ giữ ấm . Những ai rõ thì cũng đừng lo, mỗi bàn phát lương đều đặt một nắm bông. Mọi nhận đồ thì thể kỹ.”
Mọi đều quen thuộc với cát bối, lập tức hiểu tầm quan trọng của bông.
Mọi bắt đầu thở dồn dập, bàn tán ồn ào về việc nhận bông. Chung Nguyệt Hằng thấy liền nhanh chóng vỗ tay, hiệu cho im lặng.
Chỉ vài giây, đám đông trở nên im phăng phắc, tất cả đều chờ bà rõ nhiệm vụ cụ thể là gì.
“Mỗi ngày đúng giờ, đến muộn, về sớm, tính là một ngày việc đầy đủ. Nếu Tết tích lũy đủ bốn mươi ngày việc đầy đủ, sẽ nhận hai lạng bông!”
“Tích lũy đủ bốn mươi canh giờ việc, sẽ nhận hai lạng bông!”
“Học thuộc năm bài hát, sẽ nhận hai lạng bông!”
“Học cách chữ Ả Rập, phép tính đơn giản và vượt qua kỳ kiểm tra, sẽ nhận bốn lạng bông!”
“Nắm vững cách phiên âm, thể nội dung chỉ định, sẽ nhận bốn lạng bông!”