Huyện lệnh thi ân xong, Vi Thập Bát nhanh chóng cung cấp phương pháp chiết xuất tinh dầu chính gốc cho huyện lị, giúp dân chúng tăng thêm thu nhập.
Huyện lệnh , quả nhiên vui vẻ hăng hái hỏi han.
Hai bên trò chuyện hòa hợp.
Cuối cùng thỏa thuận là huyện lệnh bên sẽ thu mua quả Nguyên Bảo, phát tiền công nhất định để tìm dân chúng đến công. Bao gồm một loạt các thứ như đồ gỗ, chiết xuất tinh dầu, bình đựng dầu.
Thành phẩm dầu , một nửa sẽ do huyện lệnh bên tìm đường mua bán, một nửa khác thì giao cho thương đội Vi gia xuôi Nam bán.
Thương đội Vi gia cũng thể mở rộng quy mô sự giúp đỡ của huyện lệnh.
Lợi nhuận bán thì huyện thành bên chiếm đầu to, bọn họ chỉ lấy một phần nhỏ.
Tuy nhiên, bởi vì giao dịch buôn bán lớn, nên lượng chia cho bọn họ vẫn sẽ nhiều hơn ban đầu nhiều.
Kế hoạch đại khái chính là như thế.
Ở giữa chỉ một chuyện mơ hồ, huyện lệnh cũng hứa hẹn rõ ràng là sẽ dùng tiền để tạo sinh kế cho dân chúng.
cũng , Thiết Trụ hạ quyết tâm khi huyện nha chằm chằm hướng của phương diện .
Nếu huyện lệnh ý định thực hiện lời hứa, thì để bọn họ . Trước đó chỉ cần định đối phương là .
Nói xong chính sự, huyện lệnh tỏ vẻ sức khỏe vẫn khỏi hẳn, thể lực chống đỡ hết nổi, uyển chuyển ý bảo bọn họ rời .
Thiết Trụ và cha con Vi Thập Bát rời khỏi phủ , về phía Vi gia.
Hôm nay xong việc muộn.
Thiết Trụ tạm ngủ Vi gia, sáng mai mới về thôn Nguyên Bảo, đó sẽ truyền tin về trong núi.
“Thiết Trụ, huyện nha là chuyện , đến lúc đó Bình An nhờ cháu , thương đội của chúng cũng dựa chỗ dựa là hai đứa cháu đấy.” Vi Thập Bát .
“Yên tâm Vi thúc, sẽ thật .” Thiết Trụ đáp lời.
Rất nhanh trở Vi gia.
Mấy căng thẳng mấy ngày, lúc thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, lục tục nghỉ ngơi.
Một đêm mộng.
Nhóm Vi Thập Bát còn việc, theo về thôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-376.html.]
Sáng sớm hôm , lập tức bảo phu xe trong nhà đưa Thiết Trụ một trở thôn.
Thiết Trụ cho chim đưa thư truyền tin trở về.
Đợi gần nửa ngày, Lưu Nhị Sơn dẫn đón về nhà.
Trên đường trở về, Thiết Trụ dự định huyện nha. Lưu Nhị Sơn , vô thức chút lo lắng, cảm thấy nơi đó nguy hiểm.
Sau đó nghĩ tới gì đó, đầu : “Vốn Tảo Nhi tỷ của ngươi còn , năm bảo ngươi dẫn thương đội về phía Bắc. Trước mắt ngươi huyện nha thì hai việc xung đột, ngươi tự tìm nàng chuyện nhé.”
Nói xong, giải thích đơn giản một chút tính toán của Tảo Nhi.
Thiết Trụ thì lập tức do dự.
Việc quan trọng, nhưng đồng ý với huyện lệnh, cũng thể đổi ý.
Hơn nữa tình huống lúc đó, cũng thể chờ đến khi về thôn cùng bàn bạc mới đưa quyết định, nếu chắc chắn sẽ cửa hàng ở thôn bên .
Lần nên bây giờ đây?
Bởi vì việc , khi Thiết Trụ về núi cũng nghỉ ngơi mà trực tiếp cùng đội ngũ vận chuyển thức ăn huyện thành, nhanh tìm Tảo Nhi.
Nghe xong ý đồ đến đây của , vẻ mặt Tảo Nhi cũng nhẹ nhàng: “Thật ngươi cần rối rắm, việc cũng khó như ngươi nghĩ. đó, hỏi ngươi , nếu như cân nhắc đại cục thì chính ngươi gì nhất? Là theo thương đội về phương Bắc, là ở huyện nha việc?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Thiết Trụ thốt : “Đương nhiên là dẫn đội phương Bắc!”
Sau khi qua phương Nam một chuyến, Thiết Trụ thích cảm giác ngao du tứ phương.
Tảo Nhi gật đầu: “Ta ngay mà. Ngươi cứ an tâm chuẩn chuyện năm dẫn thương đội . Về phần huyện nha, sẽ bảo Chung Tứ .”
“Chung Tứ?” Thiết Trụ cả kinh.
, thiếu chút nữa quên mất Chung Tứ còn bản lĩnh giỏi giang là đổi dung mạo! Để đến huyện nha là thích hợp nhất, thậm chí còn hơn so với !
Tảo Nhi nhanh chóng truyền lời cho Chung Tứ.
Là một năng lực, đương nhiên Chung Tứ dị nghị gì.
Thế nhưng năm mới huyện nha, lúc cũng vội, mấy chỉ đơn giản thảo luận hai câu nhanh chóng giải tán.
Thời gian tiếp theo, trong thành tập trung tinh lực bận rộn vài việc.
Đầu tiên, chính là đưa thú cưng yêu quý của Phương Tiên Nhi trong thành.
Tảo Nhi đích trở về đón Hai Con dời núi, cất nó trong sọt bông, theo xe ngựa tìm thức ăn cùng xuất phát trở về thành.