Đoàn một lúc lâu.
Khi ngang qua mấy thành gần huyện lũ lụt, Tảo Nhi phân chia một nhóm nhỏ đến những nơi đó cầu viện.
Họ cần thêm nhiều nhân lực.
Tuy nhiên, cũng thể đến cầu viện một cách tùy tiện.
“Giờ chúng danh nghĩa gì, cầu viện trực tiếp chắc chắn ai để ý đến, mà nếu ép buộc thì vẻ quá vô lý. Nếu chúng là của Hoàng thượng, chắc chắn chẳng ai tin Hoàng thượng rảnh rỗi phái tới cứu nạn.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Tảo Nhi : “Vì , chúng sẽ lấy danh nghĩa Phụng Vương mà hành động, đồng thời mang theo vũ khí, đ.ấ.m xoa. Sau khi lũ lụt giải quyết, chúng sẽ từ từ xử lý những vấn đề ở các nơi .”
Dù Phụng Vương cũng dã tâm, việc để lấy lòng dân cũng gì lạ, ít nhất đáng tin hơn so với Hoàng đế.
Trong tình huống , chẳng ai rảnh rỗi mà chạy hỏi Phụng Vương để xác nhận.
Bọn họ cứ việc khăng khăng là của Phụng Vương, nếu đối phương tin, thì thuộc hạ trung thành vì dân của Phụng Vương, trong cơn cấp bách, quan tâm đến dân chúng và hành động mạnh mẽ cũng là điều hợp lý.
Nói xong, Tảo Nhi lấy bức thư giả chuẩn sẵn.
Chung Tứ từng ở Thành An giả huyện lệnh, cũng từng tiếp xúc với Phụng Vương, nên việc giả thư từ của Phụng Vương để lừa quen thuộc là việc khó.
Có thư trong tay, khi tất việc huấn luyện thì đội cầu viện nhanh chóng mang theo và vũ khí tiến về các huyện thành.
Bên đường còn thấy ít dân chạy nạn nên nhóm các nàng liền chỉ đường và bảo họ tìm đến nhóm binh sĩ của các nàng mà nương nhờ.
Với tốc độ , họ hẳn thể gặp đoàn xe ngựa vận chuyển hàng hóa ở phía .
Việc cứu giúp nạn dân chỉ là nhiệm vụ chính của họ , mà còn thể cung cấp nhiều thông tin hữu ích trong thời điểm để thể giúp đỡ phía ít.
Tạm biệt nạn dân, đoàn đội tiếp tục tiến bước.
Gần đây vì lũ lụt mà khiến lòng hoang mang, các huyện thành xung quanh đều bắt đầu thiết lập lệnh giới nghiêm.
Đội trưởng tạm thời của đoàn cầu viện đưa thư của Phụng Vương cho lính gác cổng, yêu cầu truyền đạt bức thư .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-494.html.]
Đồng thời, nàng cũng chuẩn sẵn sàng cho việc đối phương sẽ giả câm giả điếc mà mở cửa thành, và cũng âm thầm cho khiêng một khẩu đại pháo nhỏ gọn đặt ở phía , phòng khi bất trắc.
Đưa thư b.ắ.n pháo .
Trong tuyển tập câu chuyện xưa của Phương Quân thì đây gọi là “tiên lễ hậu binh”.
Trong lúc chờ đợi, Tảo Nhi và nhóm của nàng ngừng việc cứu .
Đội cứu trợ chia thành nhiều nhóm, các nhóm nhỏ hơn đến những thành phố lũ lụt để hỗ trợ việc chỉ huy và củng cố các biện pháp phòng chống lũ.
Nhóm đông nhất thì Tảo Nhi dẫn tới Cửu Đấu để cứu trợ.
Thịnh Quân tự nhiên cũng cùng Tảo Nhi.
Trước khi Cửu Đấu, Tảo Nhi lấy một bản đồ, khoanh tròn một vùng và lên kế hoạch công việc.
“Chỗ cao và bằng phẳng, cách xa vùng lũ lụt một cách nhất định. Khi vớt về, chúng sẽ tạm thời bố trí chỗ nơi cứu trợ.”
“Một nhóm sẽ trực tiếp đến vùng lũ lụt để cứu , nhóm còn sẽ đến đây dựng lều .”
“Khi Cửu Đấu, thấy những bó rơm hoặc đất đá thể sử dụng thì thu gom , thành bó cỏ đắp đê, sửa chữa chỗ đê vỡ!”
Trong triều đại , dù cho công trình chất lượng kém, đa phần các con đê đều khả năng chống lũ yếu do vật liệu và kỹ thuật đảm bảo.
họ Phương Tiên Nhi, nắm giữ kỹ thuật xi măng và bê tông, cùng kỹ thuật xây đê tiên tiến, nên các đê họ xây dựng chắc chắn sẽ vững hơn.
Tuy nhiên, xây dựng đê mất thời gian, trong tình thế khẩn cấp , việc vá đê ở các chỗ vỡ là ưu tiên, chắc chắn đợi tới khi bê tông đưa sử dụng.
Vì , Thịnh Quân chỉ dẫn cho một phương pháp bó rơm rạ đắp đê.
Phương pháp thể tận dụng nguyên liệu tại chỗ, nhanh chóng tạo thành, phù hợp để vá đê tạm thời.
Trước khi khởi hành, huấn luyện về phương pháp cuộn rơm rạ, cách dễ thực hiện và hiệu quả thực tồi.
Kế hoạch chuẩn chu đáo, bây giờ chỉ cần thực hiện từng bước thôi.
Bọn họ nhanh chóng tiến Cửu Đấu.