Trong huyện Hưng Hòa, xe ngựa ngày càng nhiều. Đường phố trong thành cũng quy hoạch nữa.
Xe ngựa đều đường giữa, bên cạnh còn đường dành riêng cho xe đạp, trong cùng là lối cho bộ.
Vu Đồng quen đường quen nẻo đỗ xe ngựa trong bãi đỗ xe gần kho vận chuyển hàng hóa, tiếp đó là bước nhanh về phố ăn vặt lân cận.
Đến đầu phố, ngước lên , một tấm bảng chói mắt bắt ngang giữa trời, bên là “Lễ hội ẩm thực khoai lang Hưng Hòa”.
Vu Đồng đến huyện Hưng Hòa thường xuyên nên chẳng xa lạ gì với lễ hội ẩm thực, thấy thì kích động, kìm lẩm bẩm: “Tốt quá , lâu tổ chức lễ hội ẩm thực, cuối cùng hôm nay cũng gặp đợt mới!”
Lẩm bẩm xong, nhanh chân bước phố ăn vặt.
Lúc sắp đến giờ nên phố ăn vặt cũng bắt đầu nhộn nhịp. Người bán hàng gân giọng rao hàng vang vọng, trong khí luôn lượn lờ hương thơm hấp dẫn, Vu Đồng thích nơi nhân khí như thế .
Hắn đến một sạp hàng ăn sáng ăn, hỏi: “Giang tiểu nương tử, thấy chỗ chúng tổ chức lễ hội ẩm thực , sạp hàng của ngươi món gì lạ mà ngon ?”
Giang tiểu nương tử : “Thì là Vu đại ca, coi như ngươi đến đúng chỗ , dạo thêm ít thực đơn mới của khoai lang, nhưng mấy món chỗ sạp nhà bán vẫn là thêm nhanh nhất!”
“Giống như bánh bao khoai lang, bột khoai, mì khoai lang, miến khoai lang xào gì đó... Chỗ bọn hết! À, nhưng miến khoai lang xào chỉ bán trưa và tối thôi, giờ .”
Vu Đồng mà hoa mắt chóng mặt.
Dân địa phương xa lạ gì với khoai lang, đó là một thứ đồ sản lượng cao thể lương khô. lúc thứ quý giá nên chỉ mới chứ ít tận mắt thấy.
Ngay cả việc khoai lang hình dáng Vu Đồng cũng chẳng rõ chứ đừng tới là bột khoai gì đó, nghĩ nó và vị thế nào.
Mấy món Giang tiểu nương tử , Vu Đồng đều nếm thử hết, nhưng sức ăn hạn, ăn một bữa chắc chắn , xem chia đến đây ăn tận mấy bữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-546.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Bánh bao và mì đều là món chính no bụng Vu Đồng quen thuộc. Nghĩ rằng lát nữa việc nặng, buổi trưa bận lên chừng rảnh ăn cơm nên định chọn hai món .
bánh bao còn ăn kèm với món phụ, chần chừ một hồi : “Vậy cho một bát mì khoai lang !”
“Được nhé!”
Giang tiểu nương tử tay chân lưu loát, lâu bưng mì lên.
Trong chiếc bát to dày, trong sợi mì to màu nâu xám trộn với lá rau xanh biếc, đáy bát một ít nước lèo, trông cả cái bát sáng lấp lánh thèm. Vu Đồng trộn lên, mì ướp nước xốt gia vị, gia vị của Giang tiểu nương tử thể là một, đảm bảo ngon.
Vu Đồng khẩu vị nặng, múc thêm hai muỗng ớt trong hũ nhỏ để bàn rưới mì, trộn lên cái nữa, giờ mới chính thức bắt đầu ăn.
Mì nóng, nhiệt độ để cho miệng.
Ăn thì mềm hơn sợi mì ăn, nhưng cũng độ dai, lẽ bản khoai lang vị ngọt nên khi cho gia vị thì sợi mì khoai lang cũng ngọt mặn , là hương vị Vu Đồng bao giờ ăn.
Vu Đồng húp xì xụp từng ngụm lớn, lâu ăn sạch một bát.
Hắn ăn xong thấy cực kỳ hài lòng.
Vu Đồng lau miệng xong, định gì đó thì thấy Giang tiểu nương tử đang múc mì cho một vị khách mua mang về.
Mua mang về thì khách đều tự mang bát mì tới để đựng, nhưng nàng cho thẳng một chiếc bát tròn nhỏ chất liệu kỳ lạ ở sạp hàng, còn đậy nắp , để túi ni lông khách mang tới.
Túi ni lông thì Vu Đồng , cũng là món đồ bắt đầu thịnh hành dạo gần đây, thần kỳ, rõ ràng chỉ là một cái túi đựng đồ nhưng đựng nước canh đổ.
Cái bát tròn nhỏ thì từng gặp, trông còn mới lạ nữa.
“Cái bát là hàng mới nhập , bằng chất liệu gì ?” Hắn tò mò hỏi.
Giang tiểu nương tử đầu : “Vâng, đây là bát giấy dùng một mới bán trong thành, hôm nay mới dùng. Làm hộp cơm tạm thời tiện, còn thể giúp bá tánh tiết kiệm thời gian rửa bát nữa.”