Ngoại truyện 4
Cũng vì mà mỹ danh là “đất nước Tiên cơ”, cũng coi như là một loại tập tục và văn hóa.
Ở khu dân cư của nước Phương, hành lang của mỗi tòa nhà đều sẽ đặt một máy bán hàng tự động bán các nhu yếu phẩm sinh hoạt, tiện lợi khi cần dùng đến. Tuy nhiên dù máy bán hàng tự động cũng dung tích hạn chế, những thứ đa dạng hơn vẫn đến cửa hàng tiện lợi và siêu thị để mua.
Nói đến thì lúc đầu Phương Tiên Nhi dùng máy bán hàng tự động để giúp đỡ dân.
Mặc dù vẻ là trao tay đổi tay nhưng nếu nghiên cứu kỹ giá cả thời đó thì thể thấy, thực tế là Phương Tiên Nhi đang việc thiện. Cho dù là bây giờ, tiền đó cũng mua gì, huống chi là thời đại thiếu thốn vật tư như .
Nếu Phương Tiên Nhi , thể tìm đến những gia đình giàu , bán đại cái gì cũng thể đổi vô vàng bạc. cô bao giờ như .
Vân Mộng Hạ Vũ
Thậm chí trong “Bạch Âu hồi ức lục” truyền trong họ Tôn thời điểm đặc biệt khó khăn đây, tiền của họ còn nhiều, Phương Tiên Nhi chỉ nhận quả rừng và cỏ dại núi, vốn dĩ chẳng đáng giá bao nhiêu tiền.
Trong lúc suy nghĩ, hai khỏi cửa nhà, đến máy bán hàng tự động bán đồ uống và đồ ăn nhẹ đặt ở hành lang: “ uống một lon Coca... thôi, dưỡng sinh một chút, vẫn là uống một chai nước điện giải !” Người bạn .
Tôn Sùng Quân gật đầu, thao tác đơn giản máy hai , đó quẹt điện thoại, lấy hai chai nước điện giải đưa cho bạn. Loại nước cũng là một loại đồ uống cổ điển lưu truyền lâu đời ở nước Phương.
Hai uống nước, đột nhiên bạn nhớ điều gì: “ , nhận băng vệ sinh tháng ?”
Tôn Sùng Quân lắc đầu: “Chưa , cũng vội.”
“Cũng đúng, dù ở cũng thể nhận, cứ đợi đến gần ngày .”
Phụ nữ ở nước Phương, mỗi tháng đều thể nhận một túi băng vệ sinh, đây đều là quy định do tổ tiên truyền .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-593.html.]
Có thể đến cửa hàng phúc lợi để đăng ký nhận những đồ dùng , hoặc cũng thể trực tiếp tìm máy bán hàng tự động cung cấp băng vệ sinh để nhận, chung là tiện lợi.
Hồi nhỏ, Tôn Sùng Quân cứ nghĩ cả thế giới đều như , mãi đến khi du lịch nước ngoài vài chuyến, cô mới phát hiện những chuyện mà họ coi là bình thường ở những nơi khác là chuyện hiếm thấy.
Ở nhiều quốc gia, phụ nữ dùng băng vệ sinh còn là một vấn đề, cho dù dùng thì mỗi tháng cũng chi thêm một khoản.
Điều cũng khiến Tôn Sùng Quân cảm nhận sâu sắc việc sinh ở nước Phương là một điều may mắn như thế nào.
Sau khi trở về nước, Tôn Sùng Quân còn đăng ký tham gia một hoạt động hỗ trợ quốc tế, quyên góp ít băng vệ sinh cho những phụ nữ ở những nơi khó khăn.
Hai trò chuyện, đồ uống trong tay cũng dần cạn, họ vứt lon , về nhà liền tính xuống lầu dạo.
Môi trường xanh - sạch - ở nước Phương , chất lượng khí ở hầu hết các nơi đều duy trì .
Hàng ngày khi tan học tan sở, đều thích dạo hít thở khí trong lành mới về nhà.
Áp lực cuộc sống ở nước Phương lớn, bởi vì các chế độ bảo đảm liên quan đến học tập và lao động đều thiện.
Cho dù là ở Thủ đô Hưng Hòa của họ, cuộc sống cũng , nhịp sống thoải mái.
Mỗi ngày việc quá sáu tiếng, ngày lễ và ngày nghỉ cũng nhiều, đều nhiều thời gian để hòa thiên nhiên và tận hưởng cuộc sống.
Nước Phương là một quốc gia coi trọng tình cảm, lẽ cũng vì nhiều thời gian ở bên và bạn bè nên mối quan hệ giữa với chặt chẽ, tình cảm cũng sâu đậm.
Bình thường, Tôn Sùng Quân và bạn cũng đợi đến giờ tan sở mới hẹn gặp mặt trò chuyện nhưng hôm nay là ngày nghỉ, hai gặp từ sớm, buổi tối còn hẹn thêm một bạn bè khác cùng thư giãn vui chơi.
Vừa mới xuống lầu, hai phát hiện rằng trời mưa.
Mưa cũng , trời còn nóng nữa: “Lên lấy ô ngoài dạo tiếp”, Tôn Sùng Quân .