"Tuyết Mai, thầy yêu quý em, em đừng từ chối, mua thứ thích là ."
Trong mắt Quan Văn là sự quan tâm, qua tưởng như chỉ đơn giản là quan tâm đến Triệu Tuyết Mai mà thôi.
Triệu Tuyết Mai do dự một chút nhận lấy:
"Cám ơn thầy, giáo sư Quan”
Cô chẳng qua chỉ giả vờ từ chối thôi, đương nhiên là nhận .
Quan Văn thấy cô nhận, trong mắt hiện lên một tia âm u, khóe miệng cũng hiện lên một nụ thể che giấu.
"Vậy thầy về , em mua sớm chút, hai ngày nữa là học , thật xinh khi học nhé."
Quan Văn trêu chọc .
Triệu Tuyết Mai thẹn thùng cúi đầu thấp hơn.
Thấy cô như , Quan Văn hài lòng rời , trẻ tuổi đúng là thật...
Triệu Tuyết Mai thấy , vui vẻ lên thẳng đến cửa hàng bách hóa gần đó, cô cũng mua giày da!
Khi Triệu Tuyết Mai trở về cũng là lúc ăn cơm tối xong , Lý Tư Vũ thấy dáng vẻ khúc khích của cô là thấy buồn nôn.
Triệu Tuyết Mai tới giường, cởi giày da chân , từng bước từng bước leo lên nhét túi giấy chân.
"Ôi chao, giày da trộm ở thế?”
Vương Viện Viện châm chọc khách sáo chút nào.
Triệu Tuyết Mai sầm mặt :
"Đây là tự mua!"
Bọn họ coi thường khác quá đáng, chẳng lẽ mua nổi giày da ?
Vương Viện Viện bĩu môi:
"Sao, một năm tới cô cần ăn cơm nữa ? Còn tiền mua giày da cơ đấy!”
Triệu Tuyết Mai đương nhiên tiền mua giày, cho dù là tiền tiêu vặt một năm cũng đến hai mươi tệ như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-465-quan-van-cho-trieu-tuyet-mai-tien.html.]
Đôi giày da cô mua là đôi giày da rẻ nhất trong cửa hàng bách hóa, dù là cũng cô thể tự mua .
, cô cũng một đôi giày da của riêng .
Lý Tư Vũ cũng thèm liếc mắt cô , thấy là ghét.
Cô nghĩ, nếu Triệu Tuyết Mai rơi tay cô, cô chắc chắn sẽ cho cô mặt!
Lần lén giày da của cô, nếu là trộm hẳn thì cô còn báo dì quản lý ký túc xá .
hành vi lén một chút chỉ cảnh cáo, vốn sẽ xử phạt gì cả.
Nghĩ Lý Tư Vũ thấy khó chịu trong lòng, cô hạ rèm xuống, nhắm mắt ngơ.
"Không cần cô lo!"
Triệu Tuyết Mai tức giận trừng mắt Vương Viện Viện, xoay xuống.
Lý Tư Vũ thở dài, mắt thấy nhưng tai còn thấy, thật sự phiền.
Vương Viện Viện thấy cô thèm chuyện với nữa, thì bảo:
"Nói trúng tim đen cô chứ gì? Quả nhiên là ăn trộm, chứ thẹn quá hoá giận thế?”
Triệu Tuyết Mai tức suýt hộc cả máu, quyết đoán kéo chăn trùm kín đầu.
Triệu Tuyết Mai cảm thấy nếu còn tiếp tục thì sẽ tức c.h.ế.t mất.
Vương Viện Viện thấy hết vui, bĩu môi trở giường của xuống.
Bởi vì tiền điện trong ký túc xá trường học là miễn phí nên cố gắng dùng cho đến tám giờ khi ngủ.
đến giờ nếu như còn tắt đèn, dì quản lý sẽ tới xử liền.
Dì quản lý lúc bình thường là nghiêm khắc, khuôn mặt già nua dài , đó bắt tắt đèn ngủ.
Sợ lắm, sợ lắm.
Chưa tới hai ngày nữa là trường khai giảng , tất cả bắt đầu trạng thái học tập!
Nhìn từng khuôn mặt mộc mạc, Lý Tư Vũ cũng cảm thán trong lòng.
Không ngờ sống nữa, cô học đại học.