Sau khi xuống xe, Lý Tư Vũ thấy đầu ngõ cách đó xa một đang láo liên quanh, là mặt rỗ mà cô gặp lúc .
Cô xoay trốn một chiếc xe công cộng, mặt rỗ ngẫm nghĩ.
Tên cứ nhắm mãi ? Từ lúc đến giờ hơn hai tiếng đồng hồ mà vẫn ở đây chờ.
Lý Tư Vũ suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn , ở ngoài cô đánh tên mặt rỗ.
Bên ngoài qua , chẳng may lôi lôi kéo kéo sẽ khiến chỉ trỏ cô.
Hơn nữa nếu dùng côn điện, nhiều như nhất định sẽ phát hiện cái gì đó.
Cho nên vì an , Lý Tư Vũ cảm thấy cứ ở bên ngoài một lát .
Ít nhất thể đụng mặt tên đó .
Nghĩ , Lý Tư Vũ lặng lẽ trong một con hẻm, đó tìm một chỗ tiến gian.
Chờ trời tối tính tiếp, tên mặt rỗ chắc cũng thể đợi tới tận tối nhỉ?
Kể cả chờ đến tối thật thì lúc đó cũng thể dùng côn điện .
Lý Tư Vũ ở trong gian tắm rửa một cái, chờ tóc khô, đồng hồ bên trong gian hơn năm giờ.
Lúc bên ngoài trời mới tối, đợi thêm một lát nữa .
Cô đậy nắp tất cả nước nóng đun sôi đó, đó để riêng phần nước tắm của .
Lý Tư Vũ một bộ quần áo sạch sẽ, lấy một cái mũ đội lên, đó thoải mái khỏi gian.
Nơi cô chọn ai, cho nên đột nhiên cũng dọa khác.
Trước khi cô cũng ở trong gian ngóng một hồi, thấy qua.
Ra đến đường, Lý Tư Vũ về chỗ lúc nãy thấy mặt rỗ, còn ở đó nữa.
Cô quần áo và đội mũ, vẻ khó nhận .
Lý Tư Vũ thuận lợi trở về ký túc xá, mà mặt rỗ đang đổi chỗ chầu chực, chú ý thấy Lý Tư Vũ quần áo trường học.
Trở ký túc xá, bên trong chỉ một Tiêu Ngải.
"Cậu đến căn tin ăn cơm ?"
Lý Tư Vũ thuận miệng hỏi một câu.
Tiêu Ngải đang sách, thấy cô hỏi thì lắc đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-506-ten-mat-ro.html.]
" ăn , các cô tan học muộn, cho nên gặp .”
Lý Tư Vũ trả lời mà trở giường của , đó bỏ hộp trang sức trong túi xách.
"Ấy?"
Tiêu Ngải chiếc hộp thủy tinh cô cầm, đó tiến gần.
Lý Tư Vũ nghi hoặc cô .
"Sao ?”
Tiêu Ngải mím môi, do dự hỏi:
"Thứ mới cất , thể xem một chút ?”
Lý Tư Vũ ba lô trong tay, gật đầu,
"Được chứ.”
Cô lấy đồ , một cái hộp sáng bóng, suýt chút nữa mù mắt Tiêu Ngải.
Tiêu Ngải cái hộp trong tay Lý Tư Vũ, mắt sáng rực lên.
"Thứ quá, đây là cái gì ?"
Tiêu Ngải dám đụng , nhưng ánh mắt dán chặt hộp thủy tinh.
Lý Tư Vũ :
"Đây là một ít đồ trang sức, thích ?”
Nói xong, cô mở cái hộp và đặt mặt cô .
Tiêu Ngải ở mà thấy trang sức xinh như chứ?
Trước chị họ của cô ở nhà cũng một ít kẹp tóc nhưng như thế .
" thể cầm lên xem ?"
Cô hỏi dò.
"Đương nhiên chứ, gạt , đồ định mang bán đó.”
Lý Tư Vũ .
Cô thấy Tiêu Ngải thích, bản cô cũng keo kiệt đến mức cho đồ cho bạn cùng phòng, bèn :