Lý Tư Vũ thái độ của cô cho phì :
" gọi cô một tiếng chị dâu là nể mặt của bác Trương, đừng tưởng là thật.”
Tiểu Vân câu thì suýt chút nữa nổi giận.
Lý Tư Vũ cho cô cơ hội lên tiếng, cô tiếp:
" là nhờ bác gái trông nhà, nhưng cũng trả tiền, cô cái là chuyện cô quên hết ?"
Lúc cô thuê bác Trương trông coi nhà thì cô còn mặt mặc cả, Lý Tư Vũ vẫn nhớ rõ.
Tiểu Vân xong thì nên lời, nhưng cô loại da mỏng.
"Một tháng tám tệ giúp cô trông nhà, thế nào, cô vẫn còn ơn .”
Lý Tư Vũ lười để ý đến loại :
"Nhà cho mượn, cô thể .”
Cô nể mặt mà kéo cửa đóng “RẦM” một tiếng.
Tiểu Vân ngoài cửa hít một mũi bụi, trong lòng cô vô cùng tức giận.
Không chỉ là một căn nhà trống thôi ? Cô thật đáng hổ.
“Xí! Không mượn thì mượn, cho cô hống hách.”
Tiểu Vân hừ một tiếng xoay rời .
còn ngại mượn đây!
Lý Tư Vũ đuổi , nín thở, thật sự là loại gì cũng .
Đời những cậy già lên mặt, dùng giá trị đạo đức để chèn ép khác, lẽ chính là những trẻ bây giờ già .
Lúc nào cũng những như thế, chẳng qua phân là già còn trẻ tuổi.
Bước gian, Lý Tư Vũ tiếp tục công việc, cô dự định cuối năm Liên Xô.
Cô sẽ thể năm tới, thứ thực hiện thời điểm đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-584-muon-nha.html.]
Tích lũy thêm một ít lương thực, chờ lúc thế đạo loạn lạc, cô cũng một vốn để tự bảo vệ bản .
Trong thời đại , gì đắt hơn lương thực, vì nếu lương thực thì nền móng.
Cô vội vàng ăn lạp xưởng mang về từ Liên Xô, coi như là giải quyết xong một bữa cơm.
Loại lạp xưởng vô cùng ngon, vị rượu vang trắng, quá nồng, và một chút vị ngọt.
Còn một ít xúc xích xông khói, nhưng Lý Tư Vũ thích hương vị xông khói , cô luôn cảm thấy phù hợp.
Sản phẩm đóng hộp trong gian của cô, bán còn tới một phần mười, rượu trắng loại kém mới bán một phần năm.
Không thể , ngoại trừ đồ hộp, thì chỉ rượu trắng là hoan nghênh như .
Bia xếp hạng cuối cùng, rượu vang trắng nồng độ cao là bán chạy nhất.
Dọn xong hai thùng lớn, Lý Tư Vũ ngủ luôn, dù thời gian còn dài, cần vội vã nhất thời.
Sáng sớm hôm , cô ăn cơm trong phòng xong mới ngoài, cửa thì đụng bác Trương.
"Đi ?"
Bác Trương chào hỏi cô.
Lý Tư Vũ thấy tay bà xách túi, bên trong còn đang bốc nóng.
Chắc là mới mua xong bữa sáng, đang về nhà.
"Vâng ạ."
Cô mỉm và gật đầu.
"Thật sự xin , vì chiều hôm qua con dâu bác đến tìm cháu, cháu đừng trách nó nhé. Sau bác sẽ cho nó đến nhà cháu nữa, cháu thấy nó thì cần để tâm đến nó .”
Bác Trương ngượng ngùng .
Tối hôm qua dạo một vòng bà mới , con dâu thật sự tìm , điều bà tức giận.
Mặt mũi của bà đều cho mất sạch , lúc đó nhiều hàng xóm như , bà chỉ hận thể đào một lỗ mà chui xuống.
"Không bác, cô cái gì cháu cũng sẽ để ý, dù chuyện nhà cửa trong lòng cháu tự suy tính .”
Cô gì quá đáng, bác Trương là bác Trương, còn con dâu của bác thì là một khác.