Mang Theo Kho Hàng Trọng Sinh - Chương 589: Tiêu Ngải xấu hổ

Cập nhật lúc: 2025-08-05 03:32:34
Lượt xem: 158

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thật sự quá đau lòng, ngừng đau lòng mà còn chút khó thở.

" chỉ ngoài một lúc buổi chiều thôi."

Tai Tiêu Ngải đỏ ửng , khuôn mặt vẫn giả vờ bình tĩnh.

"Thôi , trời tối đen mới đưa cô về. Nếu cô võ công cao cường thì khi cướng ép ngủ qua đêm ."

Lý Tư Vũ hiếm khi thấy cô hổ, nên nhân cơ hội cà khịa mấy câu.

Tiêu Ngải thấy hai chữ ngủ , mặt càng thêm đỏ:

"Cô cái gì đó!"

trừng mắt lườm Lý Tư Vũ, đó đầu .

Lý Tư Vũ :

"Dáng vẻ của cô đúng là xinh hơn hoa, mà là con trai chắc chắn cũng sẽ theo đuổi cô.''

Phải công nhận là Tiêu Ngải bình thường lạnh lùng như băng nhưng e thẹn như thật sự khiến cho khác rung động.

Nghe như , Tiêu Ngải hận thể vùi mặt trong chăn.

"Đáng ghét!"

hờn dỗi .

Lý Tư Vũ còn trêu chọc cô nữa, đứa nhỏ bây giờ da mặt mỏng, nhiều hổ.

Hôm nay là chủ nhật, Lý Tư Vũ dạo quanh cửa hàng bách hóa, lâu lắm qua đó.

"Các cửa hàng bách hóa ?"

Lý Tư Vũ theo thói quen hỏi những khác một câu.

Tuy cô quen một một , nhưng cũng thể quá xa cách với , hỏi một chút cũng .

''Không ."

Cả đám lười biếng trong chăn, ngoài.

Ngụy Phán Phán lật qua lật sách vở :

"Đi một chuyến còn xe mất mấy hào, giữ để buổi tối ăn bánh bao ."

động đậy..."

Ôn Duyệt San lười biếng trở giường, đó tiếp tục ngủ.

''Lười c.h.ế.t các cô ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-589-tieu-ngai-xau-ho.html.]

Lý Tư Vũ tức giận một câu, xoay định ngoài.

"Ấy, chờ một chút!"

Vương Viện Viện thò đầu :

"Mua cho một phần bánh gạo chiên nhé! một tệ là .”

" thấy cô cũng giống cái bánh gạo chiên đấy!"

Lý Tư Vũ xong thì đóng cửa luôn.

Bản , còn khác mua đồ cho.

Có điều Lý Tư Vũ cũng hẹp hòi, tới cửa hàng bách hóa cô mua một phần bánh gạo chiên , lúc về thì đưa cho Vương Viện Viện ăn.

Vừa lên đến tầng hai, Lý Tư Vũ thấy nhiều đang mua quần áo, cô thể thấy quần áo treo đó từ xa.

Ánh mắt cô đặt biệt chú ý tới một chiếc áo sơ mi màu hồng.

Áo nếu để mặc bây giờ lẽ sẽ lạnh, nhưng cô nghĩ lúc ngoài mặc thêm một chiếc áo bông dày là .

"Lấy giúp cái áo đó với!"

Lý Tư Vũ chỉ cái áo và với bán hàng.

Người bán hàng coi thường cô, mà chỉ dùng sào để lấy áo xuống .

Không ai khen quần áo , dù bạn xem thì xem, mua thì mua.

Lý Tư Vũ các chi tiết, cũng tệ, vải bông, mặc thoáng khí.

"Được, lấy cái ."

Lý Tư Vũ ướm xem thể mặc , hiếm khi mới tìm một cái áo thích, mua mua mua!

“Cái lấy !”

Giọng một phụ nữ vang lên.

Áo trong tay Lý Tư Vũ đột nhiên cướp , cô đầu sang, một nữ sinh tóc ngắn hai mươi tuổi đang cầm cái áo đó của cô.

“Gói cho !”

Cô gái đó cô với ánh mắt thù địch.

Lý Tư Vũ hoang mang, hình như quen , nhắm nhỉ?

"Còn gì nữa , để cho túi cho cô."

Người bán hàng đưa cho cô gái cái áo mà họ lôi kéo nãy giờ.

Loading...