Ngô Kha và Lục hoàng tử Mạc Huyền  đặt chân  đại sảnh phủ thái thú,   trong phòng vang lên tiếng một thanh niên trẻ gào lớn:
 Giang đại nhân, nếu ngươi  chịu gả nữ nhi cho , đừng trách   tay tàn nhẫn. Hôm nay còn gọi ngươi một tiếng đại nhân là  nể mặt, bằng   sẽ khiến ngươi mất chức thái thú! 
Ngô Kha sắc mặt lạnh lùng, bước lên phía  quát lớn:
 Ngươi tự cho  là ai? Là mã tặc từ nơi sơn dã tràn xuống,  là lang sói ngoài rừng về mà dám vô lễ nơi ! 
Trong góc phòng, Giang Lâm Lâm ôm mặt  nức nở, Giang phu nhân cũng ôm con mà rơi lệ. Thái thú Giang Đông Thâm sắc mặt tối sầm, trong lòng chỉ  bảo vệ nữ nhi, cho dù  mất chức cũng  nề hà.
Vừa  tiếng Ngô Kha vang vọng, Giang Lâm Lâm lập tức như tìm  chỗ dựa, vội vàng  dậy lau nước mắt, tiến  gần Ngô Kha, nghẹn ngào:
 Kha nhi, ngươi đến . 
Tên thiếu niên  vốn còn đang hùng hổ, định nạt nộ Ngô Kha, song   thấy nàng, hai mắt liền sáng rực, nước miếng chực chảy xuống cằm. Mỹ nhân tuyệt sắc như , nếu  cưới về thì còn gì bằng!
Lục hoàng tử Mạc Huyền nhíu mày, liền chắn  mặt Ngô Kha, lạnh giọng quát:
 Vị hôn thê của bản vương   để hạng tiểu  như ngươi dòm ngó. Chớ để    tay nặng! 
Nói ,  giơ tay tát thiếu niên  hai cái trời giáng, khiến  choáng váng, miệng  kịp kêu đau.
Tên  giận dữ gào lên:
 Ngươi là kẻ nào mà dám đánh ? Ngươi    là ai ? 
Lục hoàng tử Mạc Huyền nhếch mép  lạnh:
 Vậy ngươi cứ  thử xem, ngươi là ai? 
Thiếu niên ưỡn ngực, ngạo nghễ :
 Ta là Diêm Đạo Kiệt,   của Yến phi – sủng phi  nhất trong hoàng cung kinh thành! 
Lục hoàng tử Mạc Huyền bật  khinh bỉ:
 Ta tưởng  nhân vật ghê gớm thế nào, hóa  chỉ là một kẻ dựa  tỷ tỷ mà  oai! Ngươi còn dám ép thái thú gả nữ nhi, thật  mất mặt cho Yến phi.  đáng tiếc, tỷ tỷ ngươi cũng chẳng    gì! 
Diêm Đạo Kiệt   liền nổi trận lôi đình, hai mắt trợn trừng, gương mặt vặn vẹo vì tức giận:
 Ngươi dám mắng tỷ tỷ  ? Ta  cho ngươi , chỉ cần  mở miệng, tỷ tỷ  sẽ cho  diệt cả nhà ngươi. Ngươi  tin ? 
Lục hoàng tử Mạc Huyền lạnh lùng đáp:
 Cứ thử xem, chỉ e bản lĩnh của ngươi  tới mức đó. Tỷ tỷ ngươi là phi tần thì  ,  hơn  hoàng đế ? Có thể hạ sát thiên tử chắc? 
Nói đoạn,  khẽ vén vạt áo, để lộ huy hiệu Minh Vương nơi thắt lưng. Diêm Đạo Kiệt  thấy, chợt nhớ  đối phương  xưng vương, sắc mặt lập tức tái mét,   run rẩy.
Hắn rụng rời quỳ sụp xuống  mặt Lục hoàng tử Mạc Huyền, liên tục dập đầu:
 Tiểu nhân  mắt  tròng, thất kính với Minh Vương. Xin Minh Vương tha tội! Xin Minh Vương rộng lượng bỏ qua, tiểu nhân  dám phạm  nữa! 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-tieu-nong-nu-tro-thanh-vuong-phi/chuong-87-roi-khoi-lang-truong-lang-tien-ve-kinh-thanh.html.]
Lục hoàng tử Mạc Huyền  thèm nhiều lời, phất tay  hiệu, lập tức một thị vệ áo đen xuất hiện kéo Diêm Đạo Kiệt ,  để  bóng dáng.
Lúc , thái thú Giang Đông Thâm mới bừng tỉnh, vội vàng cùng Giang phu nhân quỳ xuống bái kiến Minh Vương. Giang Lâm Lâm cũng vội hành lễ, nước mắt lưng tròng.
Ngô Kha trong lòng cảm thán:  Người xưa thật phiền phức, gặp ai cũng  quỳ lạy bái kiến. 
Lục hoàng tử Mạc Huyền bảo    lên, ôn tồn kéo Ngô Kha  xuống bên cạnh.
Giang Đông Thâm vốn  mời Lục hoàng tử Mạc Huyền an tọa ghế chủ vị, song  chỉ nhẹ nhàng :  Chỉ là  thích  cùng vị hôn thê tới đây,  cần khách sáo. 
Giang Lâm Lâm  sang Ngô Kha, dè dặt hỏi nhỏ:
 Kha nhi, hóa  ngươi là vị hôn thê của Minh Vương ? Người ngươi từng  với   , thật  chính là Minh Vương  ? 
Ngô Kha mỉm  gật đầu, ánh mắt đầy  thiết:
  , chính là . Muội  hứa sẽ đưa  đến cho tỷ gặp mặt, hôm nay  thực hiện  lời hứa . 
Giang Lâm Lâm đỏ mặt, che miệng :
 Vậy     dám gọi  là Kha nhi nữa,  xưng hô là Công chúa mới đúng. 
Ngô Kha lém lỉnh đáp :
 tỷ cứ gọi  là Kha nhi. Ai bảo   tỷ sẽ là Tẩu tẩu của Minh Vương cơ chứ!  Nàng ghé sát, hạ giọng:  Ta  nhỏ cho tỷ , Mạc Tử Hào chính là ca ca của Minh Vương đó. Đến khi thành , chúng  vẫn là  một nhà, tha hồ gọi   mật. 
Tưởng Lâm Lâm  xong càng đỏ mặt, chỉ  lắc đầu   nữa. Mọi  trong đại sảnh cũng đều phì ,  khí trở nên nhẹ nhàng, ấm áp.
Lục hoàng tử Mạc Huyền ôn tồn  với Giang Đông Thâm:
 Đại nhân, Giang phu nhân, mong đừng lấy  lạ. Kha nhi của  tính tình vốn phóng khoáng, gặp chuyện vui liền   kiêng dè. 
Giang Đông Thâm mỉm , hòa nhã đáp:
 Cô nương là bằng hữu  của Lâm Lâm nhà , nhiều  cứu nguy cho nữ nhi. Lão phu cảm kích vô cùng. 
Gà Mái Leo Núi
Giang Lâm Lâm nắm tay Ngô Kha trở về phòng riêng để tâm sự. Giang Đông Thâm ở  tiếp chuyện Lục hoàng tử Mạc Huyền, Giang phu nhân thì  chuẩn  tiệc rượu khoản đãi khách quý.
Ngày hôm , Ngô Kha và Lục hoàng tử Mạc Huyền ở  phủ thái thú, cùng  dùng bữa, trò chuyện vui vẻ.
Vài ngày 
Ngô Thiên – phụ  của Ngô Kha, tuy  trưởng nữ  thành , song vẫn dành riêng một sân nhỏ trong phủ tướng quân tại kinh thành để các con gái tiện về thăm nhà  đẻ.
Từ ngày trở  đón gia quyến,  việc lớn nhỏ đều  an bài  thỏa. Ngô Thiên cũng  coi trọng Lý Mục Sâm – con rể , nên chuẩn  sẵn một ngôi nhà riêng tại kinh thành, vốn mua bằng  tiền tích góp từ thuở  nhậm chức tướng quân, để vợ con  an cư lạc nghiệp nơi đô hội.
Bấy lâu, vì binh đao loạn lạc, ông  xông pha trận mạc, chinh chiến liên miên, nhờ trí dũng song  mà thăng tiến chức tước, cuối cùng  Hoàng đế ưu ái ban cho một phủ tướng quân oai vệ.
Ngôi nhà riêng , hiện giao cho Lý Mục Sâm tạm trú. Còn bản  ông cùng hai nhi tử  dự kỳ thi triều đình, vì thế cả Ngô Nguyệt và Lý Mục Sâm đều theo ông về kinh thành.
Đoàn xe ngựa rời khỏi quận Trường Lăng, đưa theo Ngô Kha, Lục hoàng tử Mạc Huyền, Ngô tướng quân cùng  thể gia quyến,  , thị nữ, hướng về phía kinh đô phồn hoa, bắt đầu một chương mới nơi đô hội quyền quý…