MANG THEO KHÔNG GIAN XUYÊN VỀ CỔ ĐẠI DẪN DẮT DÂN LÀNG LÀM GIÀU - Chương 286
Cập nhật lúc: 2025-07-14 03:09:28
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Như , cả tiệm sách càng trở nên chật chội, khắp nơi chỉ thấy mỗi góc nhỏ đều .
Ở hậu viện, Giang Tư Nguyệt mặc một chiếc áo vải màu xám, tuy màu sắc nhạt nhưng mặc kết hợp với hình gầy gò, tôn lên vẻ lạnh lùng hờ hững và yếu đuối dễ vỡ của , đồng thời thấy là một công tử phong lưu, khí chất phi phàm.
Mà cảm giác của Giang Tư Nguyệt chính là loại cảm giác trái ngược mà Cảnh Phóng .
Khuôn mặt tuấn tú và hình gầy gò sẽ khiến mất cảnh giác nhưng chỉ cần tay, chỉ trong chốc lát là thể c.h.é.m đầu tướng địch.
Càng xinh thì càng c.h.ế.t , câu dùng để về Cảnh Phóng thì thật là chuẩn.
Giang Oản Oản và Lý Tam Nương giúp chỉnh vạt áo và tóc, tóc chỉ buộc cao bằng một dải băng cùng màu, để lộ khuôn mặt tuấn tú.
Lý Tam Nương ngẩng đầu chăm chú, khỏi khen ngợi: "A Nguyệt nhà chúng thật là trai! Không sẽ của hồi môn cho cô nương nhà nào!"
Giang Hiền Vũ đang chỉnh quần áo , lời bà , bất đắc dĩ : "Hai mẫu nữ các chỉ A Nguyệt, cũng đến giúp !"
Lý Tam Nương : "Hôm nay nhi tử của chúng mới là nhân vật chính, chỉ là vai phụ, tùy tiện một chút cũng , dù cũng diễn nhiều vở như , xem cũng thấy đủ dáng vẻ của ."
Giang Oản Oản : "Nào ! Bây giờ cha vẫn nhiều hâm mộ mà! Cha ở tiệm may bên , một ngày thể nhận nhiều đồ ăn vặt, chú ý đến hình tượng của ." Ngày nào cha nàng cũng mặt mày hồng hào, đúng là một đại thúc trai!
Giang Tư Nguyệt cũng tít mắt gật đầu: "Tỷ đúng!"
Giang Hiền Vũ nữ nhi và nhi tử như , ngây ngô: "Hê hê... Hôm qua một thư sinh còn tặng cha một quyển sách, cha chữ, khiến cha còn ngại ngùng."
Lý Tam Nương bất đắc dĩ liếc ông , than thở với Giang Oản Oản và Giang Tư Nguyệt: "Các con , ngày nào cha các con cũng khoe khoang với nương, lúc thì bắt tay với mấy hâm mộ, lúc thì hôm nay nhận quà gì, ngày nào cũng thấy vui vẻ!"
Giang Oản Oản : "Cha con như là , giống như hai tiểu tử Nhị Oa và Tiểu Tuấn Phong , quà cáp nhiều quá, khổ lắm!"
"Cũng đúng! Con xem, đây cũng thấy trong huyện nhiều giàu như , nương thấy những món quà đó động tí mấy trăm văn! Thậm chí còn những món trị giá mấy lượng bạc, họ cũng thật là chịu chi!"
Giang Oản Oản nghĩ thầm, đây mới chỉ là chuyện nhỏ, nương của nàng từng thấy những hâm mộ cuồng nhiệt thời hiện đại.
Nghe thấy tiếng ồn ào náo nhiệt trong tiệm truyền đến, Giang Oản Oản mới nhận sắp lên sân khấu .
"A Nguyệt, cha, hai mau chuẩn , sắp lên sân khấu ." Giang Tư Nguyệt nắm chặt tay, đây là đầu tiên lên sân khấu biểu diễn, sợ mắc , sợ khán giả thích . Dù thì những vở kịch đều là của , còn Nhị Oa và Tuấn Phong đáng yêu nữa , nếu... Nếu khán giả hài lòng... Cậu dám nghĩ tiếp...
Có lẽ Giang Hiền Vũ nhận sự căng thẳng của nên ông bước tới cạnh vỗ vai an ủi: "Nhi tử, đừng căng thẳng! Có cha ở bên cạnh con, sợ gì! Hơn nữa, con thế nào, chúng đều thấy cả, sẽ mắc !"
Giang Tư Nguyệt ông , trong lòng bình tĩnh hơn một chút. Cậu theo Giang Hiền Vũ đến chỗ tối cạnh sân khấu, đến giờ thì đến màn sân khấu.
Lúc , màn từ từ kéo , ánh sáng đối diện cũng chiếu . Giang Tư Nguyệt đối diện với hướng ánh sáng, khán giả bên bất kể nam nữ khi thấy , trong nháy mắt đều im lặng.
Trong lòng Giang Tư Nguyệt vô cùng lo lắng, đây bất kể là Nhị Oa Tần Tuấn Phong, chỉ cần ánh đèn chiếu lên sân khấu, xem sẽ phát tiếng reo hò.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-xuyen-ve-co-dai-dan-dat-dan-lang-lam-giau/chuong-286.html.]
Cho nên thấy xem truyền đến một chút âm thanh nào, lòng Giang Tư Nguyệt chìm xuống...
Cậu khó khăn nuốt nước bọt, nghiến chặt răng, bất kể thế nào, ít nhất cũng diễn vở , nếu... Nếu đổi , cũng... Cậu cũng .
Trong lòng suy nghĩ muôn vàn, đúng lúc hít một thật sâu định về hướng ánh đèn chiếu tới, bắt đầu biểu diễn thì xem bên ngẩn như một lúc lâu cùng mới phản ứng , mỗi đều kích động đến mặt đỏ tai hồng mà bật dậy phát tiếng hét chói tai từng .
Tiếng hét kéo dài lâu, ngay cả khi Tần Tĩnh Nghiễn ở bên cạnh hiệu cho im lặng, xem vẫn kích động dừng .
Mãi đến khi hét mệt, dần dần im lặng, xuống, Giang Tư Nguyệt mới nở một nụ rạng rỡ và ấm áp.
Cảm giác của trong khoảnh khắc giống như khi mới đến nhà họ Giang, trong lòng là vô tận sự may mắn và vui mừng.
Mọi nụ của chỉ cảm thấy trái tim như tan chảy, đều ngẩn , xem nhất thời im lặng.
Giang Tư Nguyệt Giang Hiền Vũ, về hướng ánh sáng, ánh mắt đột nhiên đổi.
Cậu cầm trường thương về phía Giang Hiền Vũ đang nửa ghế: "Nghĩa phụ! Người giúp con xem còn chỗ nào ? Con luôn cảm thấy còn thiếu chút gì đó."
Giang Hiền Vũ mở mắt , khẽ gật đầu: "Bắt đầu ."
Mà sân khấu, một diễn viên quần chúng giơ một tấm biển gỗ lớn, đó "Bảy năm ."
Chỉ thấy Giang Tư Nguyệt cầm trường thương múa như mây trôi nước chảy sân khấu.
Người xem tiếng trường thương sân khấu luôn xé gió, dáng cao gầy nhẹ nhàng nhảy lên trung, chỉ là mặt của , cho dù tóc tung bay và dây tóc tung bay cũng cho kinh diễm thôi.
Trong mắt của các xem là nam nhân sân khấu đều là vẻ thưởng thức, mà các xem là nữ nhân trẻ tuổi là hổ mang theo sợ hãi.
Giang Oản Oản và những khác ở sân khấu Giang Tư Nguyệt biểu diễn, thính phòng thì thấy ánh mắt của tất cả đầy hào hứng, dời mắt mà chằm chằm sân khấu khiến họ đều hài lòng cực kỳ.
Đoàn Đoàn trừng mắt tròn xoe tư thế oai phòng của tiểu cữu cữu nhà khi vung trường thương, trực tiếp biến thành đôi mắt ngôi , tiểu cữu cữu nhà thật là lợi hại nha! Ngay cả Đô Đô ở trong lòng Tần Tĩnh Trì cũng nháo, nghiêm túc biểu diễn, cái miệng nhỏ nhắn của nó nhếch lên, khóe miệng còn chút vệt nước trong suốt.
Tần Tĩnh Trì cúi đầu tiểu tử trong lòng, thấy ánh mắt nó chằm chằm sân khấu, miệng cũng vì kinh ngạc mà khép , bất đắc dĩ mỉm , móc khăn nhỏ trong túi áo lau vết nước khóe miệng cho nó.
Có lẽ Đô Đô cảm thấy quấy rầy, ánh mắt đổi, đồng thời thể nhỏ bé còn nghiêng tránh né bàn tay Tần Tĩnh Trì đưa đến bên miệng nó, lông mày cau : “Aaa!”
Tần Tĩnh Trì lau nước miếng cho nó: "Tiểu tử thối, cha chỉ lau nước miếng cho con, quấy rầy con xem." Nói xong, còn vỗ m.ô.n.g nhỏ của nó.
Đoàn Đoàn híp mắt Đô Đô, nhỏ giọng : "Đô Đô bảo bối, tiểu cữu múa trường thương siêu cấp lợi hại ?
Về cũng dẫn theo học!
Đô Đô liếc bé, ánh mắt phóng lên sân khấu.