MANG THEO KHÔNG GIAN XUYÊN VỀ CỔ ĐẠI DẪN DẮT DÂN LÀNG LÀM GIÀU - Chương 450

Cập nhật lúc: 2025-07-24 01:41:09
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng Mộ Nam Tinh mềm nhũn: “... Vậy thì đổi nữa, … Thả .”

Tần Kỳ An ôm lấy nàng , cúi đầu cạ bả vai của nàng , bằng lòng thả .

“Ta thả, chỉ ôm nàng thôi, lâu lắm ôm nàng.” Giọng của chút nhỏ, mang theo chút nũng nịu.

Mộ Nam Kỳ tựa trong lòng của , thấy giọng điệu nhỏ mềm của , trong lòng càng thêm vui mừng, chỉ cảm thấy Kỳ An của nàng vô cùng đáng yêu, nàng dùng tay xoa đầu một cái, rằng: “Lâu bao giờ? Hôm còn ngoài cùng nữa mà.”

Tần Kỳ An lắc đầu: “Ta bên cạnh nàng mỗi ngày cơ, xa !”

Ngay lập tức, chợt nhớ tới một chuyện , nở nụ : “ cũng may là hôm nay bệ hạ và nương nương thương lượng ngày cưới của chúng với cha nương , chẳng bao lâu nữa là nàng thể gả cho , thể gặp nàng mỗi ngày, thể ôm nàng ngủ mỗi ngày, còn thể…”

Nói tới đây, kiềm mà nở nụ ngốc nghếch:

“Nói chừng chẳng bao lâu là chúng sẽ nhóc con.”

Bên trong giọng cả tràn đầy sự mong đợi, Mộ Nam Tinh cũng kiềm mà nở , đầu hôn lên má của một cái, dỗ dành : “ thành với thì vẫn đến thao trường mỗi ngày, quản lý Hắc Kỵ Quân mới .”

Tần Kỳ An gật đầu: “Ta , cũng đến Hàn Lâm Viện ư, ngày, mỗi ngày khi việc xong thì sẽ đến thao trường để đón nàng.”

“Vậy cũng .”

Tần Kỳ An ở Đông cung cho tới buổi chiều, đó xuất cung .

Tuy đám Mộ Quy Hoằng cũng đến nhà của nhưng nhạc phụ nhạc mẫu mà suốt cả ngày trông coi tới tìm Mộ Nam Tinh, thế cũng lắm.

Buổi tối, Mộ Quy Hoằng, Cảnh Nam Chi dẫn hài tử tới nhà họ Tần.

Mộ Nam Diệp vẫn nắm tay của Mộ Nam Tinh, nỡ buông , thích tỷ tỷ xinh nhà , nỡ buông .

Chẳng bao lâu , Đô Đô cũng học theo bé.

Nó nhún nhảy bước cửa, Mộ Nam Tinh trong phòng, nó chợt ngây .

kịp phản ứng rốt cuộc tỷ tỷ xinh là ai, thật sự là quá xinh !

Chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn… Nó dùng tất cả những từ khen ngợi mà nó dành cho mắt, cũng quá đáng.

Tần Kỳ An vốn đang chơi đồ chơi lắp ráp với Mộ Nam Diệp, ngẩng đầu lên một cái thì thấy dáng vẻ ngơ ngác và ngây ngốc của nhà , lập tức lên tiếng : “Đô Đô, mau , đờ ở cửa ?”

Cuối cùng Đô Đô cũng định thần , vội bước tới bên cạnh , đánh giá Mộ Nam Tinh cẩn thận một phen, nhỏ giọng hỏi: “Ca ca, tỷ tỷ xinh là ai thế? Tỷ quá! Sau cũng tìm một cô nương như nương tử của ! A! Không ! Đẹp quá! Đệ dám tẩu nữa!”

Nét mặt Tần Kỳ An trầm xuống, vỗ đầu của Đô Đô, nên lời: “Tỷ tỷ xinh gì chứ, đó là tẩu tử của ! Ăn bậy bạ gì đấy?”

“Hả!”

Điều khiến Đô Đô choáng váng! Tẩu tử! Tẩu tử của ca ca nó… Không là Tinh ca ca… Không đúng, Tinh tỷ tỷ! Nghĩ , ánh mắt của nó còn chút giấu giếm nào nữa, quang minh chính đại chằm chằm Mộ Nam Tinh.

Nó thấy ca ca của nó còn chắn mặt , nó vội đẩy một cái: “Ây da, ca ca! Huynh đừng phiền ngắm Tinh tỷ tỷ!”

Càng nó càng cảm thấy khâm phục, đó ngẩng đầu lên liếc mắt ca ca của nó, kiềm : “Ca ca! Thật sự! Thật sự là may mắn! Tinh tỷ tỷ quá! Thế mà như là nương tử của ! Thế mà là tẩu tử của ! Quả thật là thể tin mà!”

Tần Kỳ An liếc mắt nó một cái: “Được , đừng ở đây ngưỡng mộ nữa, mau đến hành lễ với bệ hạ và nương nương, đó qua chơi với Diệp Nhi .”

Đô Đô gật đầu, nó tít mắt vội vàng về phía Mộ Quy Hoằng và Cảnh Nam Chi: “Bệ hạ! Nương nương!”

Cảnh Nam Chi kéo tay nó, rằng: “Đô Đô, thẩm , gọi thúc thúc thẩm thẩm, đây cháu gọi ngọt mà, y như ca ca của cháu, lớn nên thèm gọi nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-xuyen-ve-co-dai-dan-dat-dan-lang-lam-giau/chuong-450.html.]

Mộ Quy Hoằng mỉm : “ đấy.”

Đô Đô tít mắt : “Thúc thúc thẩm thẩm!”

Chẳng qua là, nó suy nghĩ một lúc mới : “Thúc thúc thẩm thẩm, cháu chơi với Tinh tỷ tỷ, ạ?”

Cảnh Nam Chi khóe miệng cong lên của nữ nhi, gật đầu : “Được, .”

Vừa sự đồng ý, Đô Đô đặt m.ô.n.g xuống bên cạnh Mộ Nam Tinh, nó Mộ Nam Tinh ngừng: “Tinh tẩu tử, tẩu quá! Đệ thích lắm!”

Mộ Nam Tinh cảm thấy chút tự nhiên khi như , suy nghĩ một lúc, nàng mới : “Đô Đô, thường xuyên gặp ư? Trước đây khi bắt luyện tập nhiều, ghét cơ mà.”

Đô Đô vội lắc đầu: “Không , khi đó … Là mắt như mù!”

Nói xong, nó tiếp: “Tẩu tẩu, đây tẩu nên mặc quần áo đẽ! Thật sự ! Xinh giống y như nương của !”

Tần Kỳ An qua đây , khoác tay lên vai nó, rằng: “Trước đây nương là cô nương nhất trong mắt ? Có mái tường khác nhanh như ?”

Đô Đô thở dài, phản ứng đến , nó đang khen nương tử của đấy!

“Tẩu tẩu, đôi khi ca ca của khiến cảm thấy đáng ghét! Tẩu cảm thấy như thế nào? Chờ đợi lớn, tẩu nương tử của nhé! Được ?”

Mộ Nam Tinh tiếng: “Đô Đô, đáng yêu quá! Dù đôi ca ca của khiến cảm thấy đáng ghét nhưng thích .”

mà… Vẫn đáng yêu bằng Kỳ An nhà nàng , nàng thầm trong lòng một câu.

Tần Kỳ An nhéo một bên tai của nó, ghé sát bên tai nó, độc ác : “Đệ đừng mơ tưởng tới việc xin tiền tiêu vặt từ chỗ của !”

Đô Đô , thế .

Nó còn thường xuyên mời tớ của nó ăn nhẹ nữa!

Nó chớp mắt vài cái : “Haha, ca ca! Huynh xem cái miệng thúi của ! Chỉ mấy lời bậy bạ thôi! Tiền tiêu vặt vẫn , đúng ?”

Trong lòng Đô Đô run rẩy, thật sự là nó sợ ca ca nó cho nó tiền tiêu vặt, rằng một tháng cha nương của nó chỉ cho nó ba lượng bạc mà thôi!

Ba lượng bạc!

Ba lượng bạc bao nhiêu! Nó sử dụng tiết kiệm thì cũng dùng hết trong mười ngày, mà đủ!

Còn ca ca của nó, mỗi tháng sẽ cho nó năm lượng bạc, quả thật là năm lượng bạc đó cứu mạng nó!

Tần Kỳ An cho nó tiền bạc, tiền bạc đó là kiếm nhờ việc thơ.

Tuy mỗi tháng Tần Tĩnh Trì và Giang Oản Oản sẽ cho một trăm lượng bạc nhưng thật thì dùng tới, đều tích trữ , định mở thư phòng.

Nguyên do mà tiền tiêu vặt của hai bọn họ sự chênh lệch lớn như , nguyên do thứ nhất, đương nhiên là khác biệt về tuổi tác.

Nguyên do thứ hai, là vì Đô Đô tính tiêu tiền như nước, vả Giang Oản Oản cảm thấy nó thật sự quá nhiều “bạn ”, thế nên việc quản lý tiền bạc gay gắt cũng là lẽ đương nhiên.

Tần Kỳ An ôm tay nó: “Biết là phụ mẫu cơm áo của , thế mà dám tức giận với ! Thằng nhóc , lá gan của cũng lớn quá đấy!”

“Hahaha, ca ca, thương nhất ư?

Nói thương nhất, chẳng lẽ còn nhớ những lời ư? Dĩ nhiên, ca ca , cũng là ca ca mà thương nhất! Đệ vô cùng thương !”

Thằng nhóc suy nghĩ một lúc, đó ôm chặt cánh tay của Mộ Nam Tinh: “Tẩu tử, thật ca ca của cũng khiến cảm thấy đáng ghét, những lời đều là lời bậy bạ! Dù tẩu cũng tin! Đệ chỉ trêu chọc mà thôi!”

Loading...