Ông cụ ấm ức, giọng mếu máo giải thích: “ gì sai , chỉ là hôm nay đụng cao nhân thôi. Bình thường cẩn thận lắm, thuê nhà vệ sinh thì giấy vệ sinh biến mất, tắm thì in mặt quỷ lên gương...”
Khán giả trong phòng livestream đồng loạt tưởng tượng cảnh tượng: Anh Nam Cường đang trong toilet, còn ông cụ thì xổm bên cạnh bồn cầu chờ xong. Nam Cường tắm, ông cụ sức áp mặt gương để dấu vết.
“Ha ha ha, dám thẳng luôn!”
“Ông cụ kiếm tiền cũng vất vả ghê!”
Trần Lư Bằng khinh khỉnh : “Bớt viện cớ , cao nhân nào ở đây? Chỉ là con nhỏ streamer thôi ư? Một con ranh tóc vàng thì bản lĩnh gì chứ, cái loại dựa nhan sắc để lừa mấy ông đại gia top đầu thôi. Sao đến cả bố mà cũng nó lừa thế, lú lẫn ?”
Ông cụ dường như quá quen với thái độ , chỉ lẳng lặng cúi đầu chào về phía màn hình livestream: “Đại sư, cô pháp lực cao cường, xin cô đừng chấp nhặt thằng con dại của . Kính thưa quý vị khán giả, Bằng Bằng nhà vẫn còn là một đứa trẻ, xin nương tay cho nó.”
“Trẻ con? Cái thể loại mà là trẻ con á?”
“Một “đứa trẻ” bốn mươi tuổi, cũng đỉnh thật đấy.”
Không chấp nhặt ư? Đó là chuyện thể nào.
Tô Cô một tay chống cằm, tay xoay bút. Sổ Mệnh tự động lật đến trang của Trần Lư Bằng, chờ cô hạ bút định mệnh cho .
Nên sửa thế nào đây?
Tô Cô trầm ngâm suy nghĩ, một ý tưởng lóe lên, cô nổi hứng trêu chọc.
Nếu Trần Lư Bằng tự cao tự đại như , thì cứ biến thành chính cái bộ dạng mà khinh thường nhất.
Tô Cô nhấc bút, nhẹ nhàng một dòng lên Sổ Mệnh: “Trần Lư Bằng trả bộ tiền bạc bất chính.”
Đôi tay của Trần Lư Bằng đột nhiên như ma xui quỷ khiến, còn theo sự điều khiển của nữa. Hắn chộp lấy điện thoại, bắt đầu chuyển khoản, trả từng khoản tiền thuê nhà lừa đảo cho những khách trọ cũ.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Ba trăm nghìn, hai trăm bảy mươi nghìn... Chín mươi nghìn, sáu mươi nghìn, ba mươi nghìn, còn đồng nào!” Trần Lư Bằng to dư trong tài khoản, con ngươi giãn vì kinh hãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-101.html.]
Cùng lúc đó, tại nhiều góc khác của Bắc Kinh, hàng chục trẻ tuổi đồng loạt nhận thông báo mới: “Tài khoản ngân hàng của quý khách nhận 30.000 nhân dân tệ.”
Nhìn cái tên chuyển khoản, nhớ những trải nghiệm kinh hoàng trong căn nhà trọ ma ám, quên bẵng đây là ai. dù thế nào nữa, khoản tiền từ trời rơi xuống cũng khiến họ phấn chấn hơn trong đêm khuya, và thêm động lực để tiếp tục bươn chải ở chốn phồn hoa đô hội .
Nam Cường phấn khích lắc lắc điện thoại: “Streamer ơi, nhận tiền thuê nhà , cảm ơn cô nhiều lắm!”
“Anh bạn ơi lia máy chậm thôi, góc rung lắc buồn nôn quá.”
“Cũng cảm ơn bạn cứng đầu nhiều. Chính kiên trì bảo vệ quyền lợi của , cúi đầu gã chủ nhà ác độc, mới đòi công bằng cho bao nhiêu như .”
“ thấy bạn cũng đấy. Thế , nếu chê thì thể chuyển đến ở nhà . cũng ở trong khu , còn phòng trống, lấy tiền thuê .”
Mắt Nam Cường sáng rỡ: “Thật ạ? Tốt quá !”
“Đương nhiên là thật, kết bạn chúng chuyện riêng nhé.”
“Đây mới đúng là khí phách của Bắc Kinh chúng , hào phóng và hiếu khách!”
“Quỳ lạy cảm tạ các đại gia se duyên!”
Sau khi chuyển hết tiền, Trần Lư Bằng cuối cùng cũng giành quyền kiểm soát đôi tay. Hắn thể tin nổi khi dư bằng tài khoản, điên cuồng tự vả mặt bôm bốp.
Ông cụ xót xa con trai: “Bằng Bằng, đừng sợ, bố vẫn còn nhà mà. Mình cứ cho thuê nhà đàng hoàng, bố lừa nữa .”
Trần Lư Bằng như bừng tỉnh khỏi cơn mê, cuống cuồng tìm sổ đỏ, nhưng c.h.ế.t sững khi thấy tên đó đổi thành chủ cũ.
Căn nhà vốn là do Trần Lư Bằng lừa đảo mà , thuộc về tài sản bất chính, đương nhiên cũng trả .
Trần Lư Bằng suy sụp, sang gào mặt ông cụ: “Mất hết ! Đến bữa tối nay còn ăn gì đây, bố xem ? Bố ! Bố giỏi giả thần giả quỷ lắm ? Mau kiếm tiền về cho !”