Mạnh Bà Xinh Đẹp Tuyệt Trần Livestream Trừng Trị Kẻ Ác - Chương 102

Cập nhật lúc: 2025-10-18 04:55:56
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Cô lạnh lùng chìa tay : “Bữa tối hôm nay của ngươi tự mà lo liệu. Còn ông , đưa .”

Ông cụ tự ý ở dương gian vốn là trái với quy định, sớm muộn gì cũng phát hiện. Ông cúi đầu chấp nhận phận.

Một lực hút cực mạnh từ màn hình điện thoại của Nam Cường tỏa , kéo linh hồn ông cụ về phía đó.

Thấy nửa của cha lọt màn hình, Trần Lư Bằng sụp đổ: “Bố, bố mà thì ai nuôi con? Bố, bố !”

Hắn cố gắng níu lấy tay ông cụ, nhưng chỉ tóm vô định.

Biết còn nhiều thời gian, ông cụ gắng gượng lời cuối cùng: “Bằng Bằng, con lớn , học cách tự chăm sóc bản , học cách giặt giũ, lau nhà đó con ơi!”

Dứt lời, ông cụ dịch chuyển đến phòng của Tô Cô. Ông chỉ cảm thấy sợi dây màu đỏ quấn cổ tay cô gái toát một ma lực khiến hồn phách khiếp sợ, hồng quang ngút trời, ông dám thẳng.

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

Tô Cô khẽ lắc chuỗi vòng mã não đỏ, gương mặt của ông cụ liền hiện lên một hạt châu.

“Cả đời ông nuông chiều con vô độ, dung túng cho con trai lừa đảo, gây ít nghiệp chướng. Linh hồn của ông sẽ đày xuống biển lửa địa ngục, chịu đựng mười năm hình phạt lửa thiêu mới thể đầu thai chuyển thế.”

Trần Lư Bằng dường như chẳng hề thấy lời Tô Cô , vẫn đang lẩm bẩm về bữa tối của . Hắn vốn chẳng quan tâm đến cha, chỉ ích kỷ lo cho bản .

Cuối cùng, móc từ túi một chiếc áo cũ hơn chục tệ tiền lẻ, cầm tiền đó xuống lầu ăn một bát mì.

Tô Cô xòe bàn tay trái, trong lòng bàn tay hiện lên một tấm linh kính, phản chiếu cuộc sống của Trần Lư Bằng trong những ngày tiếp theo.

Ăn xong bát mì, Trần Lư Bằng thẫn thờ ghế của quán, thể gì tiếp theo. Bỗng một shipper giao đồ ăn vội vã xông , giật lấy hộp cơm tay chủ quán tất tả rời . Trần Lư Bằng vỗ đét đầu một cái - giao đồ ăn!

Trước đây, khinh thường nhất là những công ăn lương, đặc biệt là dân lao động chân tay. Cho đến khi chính bắt đầu giao hàng, mới công việc cực khổ đến nhường nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-102.html.]

Xách theo một hộp bánh sinh nhật, thở hồng hộc gõ cửa nhà khách hàng. Vì kẹt xe đường, dù cố gắng hết sức, vẫn đến muộn mười lăm phút.

Khách hàng mở cửa, xối xả c.h.ử.i một trận: “Sao đến muộn thế hả? Cả nhà chúng đang đợi cái bánh để mừng sinh nhật đấy! Ôi trời, cái gì thế ...”

"Vị khách mở phăng hộp bánh, ném thẳng xuống chân Trần Lư Bằng với vẻ mặt đầy chán ghét. Vì quãng đường xóc nảy, lớp kem trang trí mặt bánh nát bét, hoạ tiết biến dạng.

“Vâng... Xin , là của , mong bỏ qua.” Trần Lư Bằng cố nén cục tức trong lòng lắm mới thốt những lời . Thường ngày thu tiền nhà, chứ nào chịu ấm ức thế bao giờ.

“Một câu xin là xong ? trả hàng! Anh tự cầm bánh của về .” Gã khách hàng đóng sầm cửa .

Khách hàng yêu cầu trả hàng, cửa hàng từ chối tiền, cuối cùng nền tảng phán quyết trách nhiệm thuộc về giao hàng, chi phí chiếc bánh sẽ do giao hàng chịu.

Trần Lư Bằng thẫn thờ nhặt hộp bánh đất lên, bệt xuống bồn hoa trong công viên. Nhìn dư trống rỗng trong tài khoản giao hàng của , chán nản. Mấy ngày nay kiếm tổng cộng ba trăm tệ, giờ trừ mất một trăm, toi công cả ngày.

Hóa thuê cực khổ đến thế , Trần Lư Bằng bật nức nở. Đến giờ cơm trưa, nỡ vứt chiếc bánh , đành dùng tay bốc bánh, nuốt từng miếng trong làn nước mắt.

Ăn xong, Trần Lư Bằng nhận một đơn hàng mới. Anh giao suất ăn đến địa chỉ chỉ định, gã trai trẻ mở cửa thấy phá lên , chỉ thẳng mặt mà hỏi: “Anh là cái gã chủ nhà ác độc livestream mấy hôm đúng ! Sao giờ còn vênh váo nữa ?”

“Không, , .” Trần Lư Bằng vội che mặt, hoảng hốt đầu bỏ chạy.

Gã trai trẻ lưng càng khoái trá: “Đừng vội chứ, chụp chung tấm ảnh nào! Hôm nay coi như gặp nổi tiếng tai tiếng mạng , để đăng lên Weibo câu thêm tí nhiệt cho !”

Đơn hàng cuối cùng là một ly sữa giao đến tầng 27 của một tòa nhà văn phòng. Trớ trêu , thang máy của tòa nhà đột ngột hỏng, Trần Lư Bằng chỉ thể lê tấm nặng trĩu, bước từng bước một leo cầu thang bộ.

Lên đến tầng 27, Trần Lư Bằng mồ hôi nhễ nhại đưa ly sữa cho khách: “Xin , xin , đơn hàng giao trễ giờ, mong đừng đ.á.n.h giá tệ, chúng cũng dễ dàng gì.”

 

Loading...