Nhìn thấy ánh mắt coi thường trong mắt con gái, Lâm Anh lấy dũng khí từ , đột nhiên bật dậy.
Cô ngẩng đầu đối diện với ống kính, thẳng ánh đèn sân khấu và tuyên bố: “ ! tất cả những gì chịu đựng suốt hai mươi năm qua!”
Lâm Anh giữa trung tâm sân khấu, ký ức xưa cũ như ngọn lửa hung tàn bùng lên, nuốt chửng lấy cô.
Cuộc hôn nhân của họ khởi đầu vô cùng ngọt ngào, nhưng thời gian chung sống càng dài, khác biệt giữa hai càng lớn. Tề Hạo Tường ngày ngày bươn chải bên ngoài, còn Lâm Anh ở nhà chăm sóc con cái. Trong mắt , cô chỉ là một bà vợ nhà giàu chỉ ăn sung mặc sướng.
Tề Hạo Tường bắt đầu xem Lâm Anh như một gánh nặng, lòng dần chán ghét cô. Lâm Anh cảm nhận sự đổi đó, nhưng vẫn c.ắ.n răng chịu đựng để duy trì cuộc hôn nhân .
Cho đến vài năm , Tề Hạo Tường thất bại trong một buổi thử vai, say khướt trở về nhà. Thấy Lâm Anh đón, liền xô đẩy cô, miệng ngừng c.h.ử.i rủa: “Đồ chổi, đồ xui xẻo! Mẹ nó, lão tử mất thêm một cơ hội nữa , tất cả là tại mày!”
“Đó là phim của một đạo diễn lớn tầm cỡ quốc tế đấy, đóng phim đó chắc chắn sẽ đoạt giải! Rõ ràng hôm nay phỏng vấn tao thể hiện , mà bọn họ dám chê tao già, hợp vai!”
“Mẹ kiếp, lúc lão tử còn trẻ, trai hơn đám trai trẻ măng bây giờ gấp bội! là hổ xuống đồng bằng ch.ó khinh, dám tao già ? Lúc lão tử còn huy hoàng thì bọn nó còn đời !”
Lâm Anh bưng cho một tách : “Hạo Tường, em hôm nay vui, uống chút giải rượu .”
Tề Hạo Tường gạt phắt tay cô, tách đổ nhào, nước nóng bỏng văng hết cả mặt Lâm Anh. Cô hét lên một tiếng đau đớn, nhưng Tề Hạo Tường dường như thấy, túm lấy cổ áo cô, hung hăng trừng mắt: “Tất cả là tại mày! Nếu cưới mày, lão tử ngày hôm nay?”
Lâm Anh nức nở: “Chuyện thì liên quan gì đến em chứ?”
“Không liên quan? Mấy năm nay mày ở nhà, áo đến tận tay, cơm dâng tận miệng, phá hết của nả . Nếu vì cái đồ ăn hại nhà mày, lão tử xui xẻo thế ?”
Lâm Anh lí nhí giải thích: “Lúc là sẽ nuôi em, hơn nữa chi tiêu hàng tháng là của cả nhà, em chỉ dùng một phần nhỏ thôi.”
“Còn dám cãi?!”
Tề Hạo Tường vung tay tát thẳng mặt cô. Cú tát trời giáng khiến Lâm Anh lảo đảo, suýt ngã quỵ.
Cô ôm lấy một bên má bỏng rát, thể tin nổi : “Hạo Tường, ... dám đ.á.n.h em?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-131.html.]
Tề Hạo Tường hất cằm lên: “Đánh mày thì ? Hôm nay lão tử đ.á.n.h c.h.ế.t mày!”
Nói , co chân tung một cú trời giáng bụng Lâm Anh. Hắn đá liên tục mấy phút liền, đến khi cô chỉ còn ôm bụng, mặt trắng bệch, đau đến thể cất tiếng.
Thấy Lâm Anh im bất động, Tề Hạo Tường chút hoảng sợ. Hắn xổm xuống, cấu véo mạnh tay và đùi cô.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Này, tao cho mày , đừng giả c.h.ế.t, vô dụng thôi!”
Lâm Anh thều thào một câu: “ báo cảnh sát.”
Tề Hạo Tường như chuyện nực nhất thế gian, ngửa cổ phá lên ném thẳng điện thoại của mặt cô: “Đây, điện thoại đây, mày báo !”
Lâm Anh yếu ớt vươn tay cầm lấy điện thoại, nhưng Tề Hạo Tường giẫm lên tay cô.
“Trước khi gọi cuộc điện thoại , mày nghĩ cho kỹ . Bây giờ cả nhà đều do một tay tao chu cấp. Cuộc gọi mà gọi , nguồn kinh tế của cả nhà cũng chấm dứt.”
Lâm Anh tuyệt vọng nắm chặt chiếc điện thoại, vô hình ảnh lướt qua tâm trí cô. Cô thấy Tề Hạo Tường đại diện cho đủ loại quảng cáo về gia đình, thấy khoản tiền vi phạm hợp đồng khổng lồ, thấy cánh săn ảnh đưa tin điên cuồng, và bên tai dường như văng vẳng tiếng nhạo của bạn bè trong giới.
Một dòng nước mắt lăn dài từ khoé mắt, cô từ từ buông thõng tay, chiếc điện thoại rơi xuống.
Tề Hạo Tường khẩy: “Tao ngay mà, mày chỉ là một con đàn bà vô dụng.”
Hắn càng trở nên tàn nhẫn hơn. Hắn bóp chặt cổ Lâm Anh, siết đến mức môi cô tím tái, lôi cô xềnh xệch qua phòng khách, túm tóc cô, đập mạnh đầu cô tường.
“Rầm! Rầm! Rầm!”
Mãi đến khi Lâm Anh ngất lịm , Tề Hạo Tường mới buông tay. Hắn tỉnh rượu quá nửa, day day thái dương về phòng ngủ, chỉ bỏ một câu: “Chà, hôm nay uống nhiều.”
Trong góc phòng khách, Lâm Anh đơn độc sàn nhà lạnh lẽo, m.á.u tươi rỉ từ tai.
Nấp cánh cửa phòng sách, cô con gái chứng kiến tất cả qua khe cửa.