“Cạch mặt thì cạch mặt thôi, loại nhà thế , ai mà thèm qua chứ!”
“Đây chính là bài học thai giáo tuyệt vời nhất thế giới, con còn trong bụng , dạy con bài học đầu đời là yêu thương bản .”
Cuốn Sổ Mệnh mặt Tô Cô tự động lật đến trang của Tống Cúc. Trên Sổ Mệnh, những dòng chữ về phận cũ của cô tự động cháy rụi, từ giấy trống, những dòng mực mới hiện .
Vốn dĩ, Tống Cúc sẽ mắc bệnh trầm cảm khi sống ở nhà Vương Thạc Khang, kết liễu đời cả khi đứa con chào đời. bây giờ, cô chọn ly hôn, trở về bên ruột dưỡng thai. Dưới sự chăm sóc của , tâm trạng cô dần lên. Sau khi sinh, cô còn tìm một công việc với thu nhập hơn mười nghìn tệ một tháng, cả gia đình sống vui vẻ hòa thuận.
Trang về Vương Thạc Khang cũng đổi. Sau chuyện , mặt gã chế thành vô ảnh chế lan truyền rộng rãi mạng, biệt danh “gã trai keo kiệt” cũng trở thành một hot trend. Gã nghiễm nhiên trở thành đối tượng cần né gấp khi các cô gái tìm bạn đời. Từ đó về , dù tích cực tham gia các buổi xem mắt, gã vẫn thất bại hết đến khác, một phụ nữ nào gần. Cuối cùng, gã đành sống cô độc đến hết đời.
Thấy Tống Cúc bỏ , Vương Thạc Khang tức tối sang trách móc Tô Cô: “Tìm cô đến là để hòa giải, cô hòa giải kiểu gì thế hả? Hòa giải kiểu gì mà thành ly hôn thế ? Lãnh đạo công ty cô là ai? tố cáo cô!”
Tô Cô còn chẳng thèm ngước mắt, thong thả đáp: “ thuộc biên chế Địa Phủ. Nếu khiếu nại thì xuống Địa Phủ . Mà cũng cần vội, xét theo nghiệp ác mà tích tụ, c.h.ế.t kiểu gì cũng xuống địa ngục thôi.”
“Còn nếu sốt ruột thật, thì thể xuống ngay bây giờ, nhưng khuyến khích .”
Vương Thạc Khang điên tiết buông lời c.h.ử.i bới tục tằn, Tô Cô liền ngắt kết nối với chuyển sang tiếp theo.
Người cầu cứu là một đàn ông trạc bốn mươi tuổi, với quả đầu hói kiểu Địa Trung Hải đặc trưng. Phía còn hai nhân viên đang tăng ca bên máy tính, một mắt hằn đầy tơ máu, ngáp ngắn ngáp dài.
“Trời đất, mấy giờ mà còn tăng ca, sợ đột tử ?”
“Cả tầng đều tắt đèn , chỉ còn mỗi khu của họ là sáng, chứng tỏ nhóm tăng ca muộn nhất công ty .”
“Sao giống thế , vì miếng cơm manh áo mà cày cuốc đến đêm khuya, haizz!”
“ xem livestream chứ soi gương .”
“Công ty nào đây? Nói để còn né nào!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-155.html.]
“Trên cổ cầu cứu thẻ nhân viên kìa: Công ty Nhảy Vọt, tổ trưởng tổ kế hoạch nội dung 4, Thường Tím Hiên.”
“Người cũng làng nhàng nhỉ, bốn mươi tuổi mà mới là tổ trưởng quèn?”
“Ông nhẹ nhàng thế, ở mấy công ty công nghệ lớn, nhân viên quá ba lăm tuổi mà sa thải là may lắm !”
Thường Tím Hiên bình luận, nụ môi chợt tắt. Hai nhân viên lưng liếc đầy ẩn ý tủm tỉm . Thường Tím Hiên lườm họ một cái, mới sang chào hỏi Tô Cô.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Chào cô chủ kênh. À, xin đính chính với một chút, năm nay mới hai bảy tuổi thôi, chỉ là mái tóc của nó... đợi tuổi già thôi.”
Anh còn kịp hết câu, khán giả trong phòng livestream thấy, ánh đèn chập choạng, một khuôn mặt trắng bệch chợt hiện ô cửa sổ lưng Thường Tím Hiên.
Người xem thi bình luận nhắc nhở. Thường Tím Hiên cũng theo hướng chỉ, mí mắt giật giật, rõ ràng là cũng hết hồn. ngay đó, bình tĩnh kiềm chế cảm xúc, thản nhiên nở một nụ thảo mai bước về phía cửa sổ.
Khuôn mặt cửa sổ cũng khẽ động, một đàn ông với mái tóc xoăn tít vòng qua hành lang bước từ cửa chính.
Thường Tím Hiên khúm núm cúi chìa tay : “Chào mừng sếp Lưu đến thị sát công việc ạ!”
Người đàn ông chỉ bắt tay qua loa buông ngay, giọng nhàn nhạt: “ tình cờ ngang qua hành lang, thấy đèn còn sáng nên ghé xem ai mà chăm chỉ thế. Nhóm Thường dẫn dắt quả nhiên tồi!”
Hai nhân viên đang tăng ca cật lực lưng Thường Tím Hiên thấy đến thì uể oải ngẩng đầu, như chào một tiếng.
“Thì là sếp của họ, lớn tuổi còn giở cái trò đ.á.n.h úp ?”
“Nhất là cái quả ló mặt ngoài cửa sổ, y hệt thầy giám thị đáng ghét hồi cấp ba của !”
“Làm cứ tưởng là ma! Yếu tim chắc xỉu tại chỗ!”