Cảnh Dật Phong thản nhiên đáp: “Cũng , quen . Dạo thế nào?”
“Tớ y tá, công việc cũng thuận lợi. Mới đây tớ còn nhận giải thưởng Top 10 y tá xuất sắc của thành phố nữa, chỉ là...” Nụ chớm nở môi Tiểu Môi vội tắt ngấm, cô nàng nhớ đến chuyện dạo cứ liên tục giục cưới, giục đến mức cô sắp phát điên lên .
Cảnh Dật Phong tinh ý cụng ly với cô: “Không thì thôi . À , hồi chuyển nhà, chúng kịp trao đổi phương thức liên lạc nên mới mất tin nhiều năm như . Hay là bây giờ kết bạn WeChat ?”
Cảnh Dật Phong háo hức mở WeChat thì chuông điện thoại của Hoắc Tiểu Môi đột nhiên réo vang. Là cô gọi. Cô khẽ cau mày, bắt máy.
“Tiểu Môi, việc gấp, con về nhà ngay lập tức!” Giọng cô vang lên đầy gấp gáp.
Tiểu Môi mà thấy đầu đau như búa bổ: “Mẹ, định chuyện...”
“Mẹ kết quả khám sức khỏe ,” bà cắt ngang với giọng giận dữ, “khối u ác tính, ung thư phổi!”
Tiểu Môi sợ đến mức mặt mày tái mét, sắc m.á.u như rút cạn. Cô vội cúp điện thoại, xách túi dậy, hấp tấp lao ngoài.
Thấy , Cảnh Dật Phong đành cất điện thoại , vội đuổi theo hỏi: “Để tớ đưa về?”
“Không cần , tớ tự bắt xe .”
Ngay khoảnh khắc Tiểu Môi đẩy cửa quán định rời , Tô Cô vẫn yên lặng ở đó bỗng lên tiếng, ánh mắt bình thản cô: “Trên lưng cô cũng một khối u hút m.á.u đấy.”
Tiểu Môi sững , kịp ngẫm nghĩ về câu kỳ lạ đó, cô vẫy một chiếc taxi phóng thẳng về nhà.
Ngồi xe, cô càng nghĩ về câu càng thấy lạnh sống lưng. Đắn đo mãi, cô quyết định hỏi cho lẽ. Mở ứng dụng livestream “Giám Linh Mỗi Ngày”, Tiểu Môi gửi yêu cầu kết nối video, ngờ chấp nhận ngay lập tức.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Cô định hỏi Tô Cô về ý nghĩa câu ban nãy thì bác tài xế nhắc: “Cô gái, đến nhà !”
Tiểu Môi vội vàng trả tiền, áy náy điện thoại: “Đại sư, xem một lát, đó sẽ hỏi chuyện của . Xin vì chiếm dụng thời gian của ngài, nếu ngài đợi thì thể ngắt kết nối để chuyện với khác.”
Tô Cô đáp lời, chỉ lặng lẽ duy trì kết nối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-168.html.]
Tiểu Môi lòng như lửa đốt chạy nhà, thấy đang ghế sô pha.
“Mẹ, bác sĩ ạ?” Cô lo lắng hỏi.
Mẹ cô khoan thai nâng tách lên nhấp một ngụm: “Tiểu Môi , hỏi con , chuyện hôn sự con suy nghĩ thế nào ?”
Sắc mặt Tiểu Môi sa sầm: “Hóa là chuyện , đến vụ hôn nhân hợp đồng với ấm nhà giàu chứ gì? Mẹ ơi, chuyện quá đáng lắm, cho con một triệu tệ để cưới về, đời gì chuyện như , chắc chắn là gặp lừa đảo !”
Mẹ cô giơ màn hình điện thoại thông báo nhận tiền : “Trùng hợp , lừa đảo, mà là nhà giàu thật sự đấy. Hôm nay họ còn chuyển tiền đặt cọc cho đây , , một trăm nghìn tệ!”
Tiểu Môi tức đến giậm chân: “Kể cả họ lừa đảo thì cũng nhận tiền chứ! Mẹ thì khác gì bán con gái ?”
Trong quán bar, ít đang cầm điện thoại xem livestream, thấy cảnh , liền thi bình luận phản đối.
[Đây chẳng là buôn trá hình ?]
[Thiếu gia nhà giàu thì thiếu gì phụ nữ chứ? Tại bỏ tiền lớn để cưới một xa lạ?]
[Thời đại nào mà vẫn còn kiểu ép duyên trời?!]
Bà khoanh tay, cao giọng: “Tiểu Môi, cũng chẳng ngại thẳng với con, hôn nhân là đầu thai thứ hai của đời . Con gả nơi thì cũng thơm lây. Nhà nào con gái mà chẳng mong con gả cho tiền?”
“Với , con gì mà ấm ức? Gả qua đó chẳng là thành phu nhân nhà giàu ? Con thử nghĩ xem, cuộc sống đó, quần áo túi xách là hàng hiệu xa xỉ, ăn uống bào ngư vi cá. Bao nhiêu mơ còn đấy!”
Tiểu Môi hét lên khản cả giọng: “ con ! Con đồng ý, chẳng lẽ định trói con chắc?”
Vẻ mặt cô bỗng trở nên nghiêm trọng, bà từ lưng lấy một tờ kết quả xét nghiệm: “Tiểu Môi, chỉ nghĩ cho mà còn nghĩ cho nhà nữa. Lần lừa con , ung thư phổi thật .”
“Thật ?” Tiểu Môi căng thẳng giật lấy tờ giấy, đó quả thực ghi rõ chẩn đoán cô khối u ác tính ở phổi.