Mạnh Bà Xinh Đẹp Tuyệt Trần Livestream Trừng Trị Kẻ Ác - Chương 177

Cập nhật lúc: 2025-10-18 04:58:28
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô y tá trẻ lên chiếc quạt trần cao, vỗ vỗ n.g.ự.c đầy nhẹ nhõm: “An .”

“Trời đất, chị gái tính cua bác sĩ nhà thật đấy ?”

“Màn tỏ tình chất như nước cất!”

“Cô nàng ngổ ngáo” phiên bản y tá chăng?”

hiểu , lát nữa bác sĩ gặp họa đổ m.á.u thì thủ phạm chính là chị y tá đây!”

Bác sĩ Hoa vội gỡ cô y tá khỏi , xoa xoa lồng ngực. Anh còn kịp thêm câu nào thì gõ cửa phòng trực.

Cả bác sĩ Hoa và cô y tá đều thót tim, chẳng lẽ ca cấp cứu?

Một ông lão tóc bạc trắng đẩy cửa bước , thẳng về phía bác sĩ Hoa: “Xin hỏi, là bác sĩ Hoa ? đặc biệt đến đây để cảm ơn !”

Bác sĩ Hoa khiêm tốn xua tay: “Ấy, dám, dám. Xin hỏi cụ là...?”

“Cậu gặp bao giờ . Một tháng , cháu trai lên cơn đau tim, chính phẫu thuật cho nó.”

Bác sĩ Hoa ngẫm nghĩ một lát cẩn trọng hỏi: “Cụ đang đến... bé Vu Mông ạ?”

Đó là một ca phẫu thuật đầy tiếc nuối. Cậu bé sáu tuổi bệnh tim tái phát, phòng mổ thể trở nữa, ca phẫu thuật cùng thông báo là thất bại.

Chuyện lúc đó gây ít ầm ĩ, bác sĩ Hoa vẫn nhớ như in. Sau khi Vu Mông qua đời, bố liên tục quậy phá ở bệnh viện, khăng khăng đây là một sai sót y tế và yêu cầu bệnh viện bồi thường.

Bác sĩ Hoa thể ngờ, ngày nhà của Vu Mông tìm đến để gửi lời cảm ơn.

Anh cúi đầu: “Chúng thật sự xin về sự của bé Vu Mông.”

Ông lão thở dài: “Sinh tử mệnh. Con trai hiểu chuyện, chứ các vị cố hết sức . Dù nữa, các vị cũng cứu giúp cháu , vẫn nên đến để bày tỏ lòng ơn. Đây là lá cờ khen đặt riêng cho .”

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

Nói , ông lão run run lẩy bẩy lôi từ trong túi một lá cờ khen màu đỏ thẫm cuộn , từ từ mở .

“Y đức cao thượng, diệu thủ...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-177.html.]

Khi mở đến nửa của lá cờ, động tác của ông lão càng lúc càng chậm . Cuối cùng, ông giật mạnh một cái, “loảng xoảng” một tiếng, một con d.a.o phay loé lên ánh sáng lạnh buốt rơi thẳng xuống sàn nhà.

“Ối má ơi! Dao phay!”

“Hóa là đến gây rối!”

“Bác sĩ Hoa nguy hiểm quá, đêm hôm thế bệnh viện vắng tanh.”

thấy gì đó . Lịch trực là thông tin nội bộ của bệnh viện, ông bác sĩ Hoa trực đêm nay, còn cố tình chọn đúng lúc để đến “cảm ơn”?”

“Thì là cố tình chọn lúc vắng để dễ bề tay!”

Thấy con d.a.o rơi , ông lão cũng chẳng thèm giả vờ nữa. Ông vứt bỏ điệu bộ run rẩy lúc , nhanh nhẹn cúi xuống nhặt con d.a.o phay lên.

Bác sĩ Hoa đang giơ hai tay định nhận cờ khen thì sững giữa trung. Ông lão vung dao, nhắm thẳng tay của mà c.h.é.m xuống một nhát tàn nhẫn, chặt đứt lìa bàn tay .

“A!” – cô y tá hét lên thất thanh. Bàn tay của bác sĩ Hoa rơi xuống đất, m.á.u từ cổ tay tuôn xối xả.

Ông lão mỉm đắc thắng. Bất chợt, tất cả tan thành mây khói. Hóa , những hình ảnh ghê rợn vài giây chỉ là ảo ảnh loé lên trong đầu ông .

Nếu tối nay cô y tá kết nối với Tô Cô, thì tất cả những điều đó trở thành sự thật.

chính nhờ lời tiên đoán của Tô Cô, cô y tá đề cao cảnh giác. Ngay khi ông lão định cúi xuống nhặt dao, cô nhanh như cắt giẫm chặt lên con d.a.o phay.

“Bác sĩ Hoa, chạy mau!” – cô y tá đầu hét lớn. Cô nghĩ rõ ràng, mục tiêu của ông lão là trả thù bác sĩ Hoa, việc quan trọng nhất lúc để ông chạm . Có cô ở đây cản ông là đủ .

Bác sĩ Hoa chạy vài bước, đột ngột ngược , kéo tay cô y tá cùng chạy khỏi phòng trực. Sau đó, nhanh chóng khóa trái cửa từ bên ngoài, nhốt ông lão bên trong.

Bác sĩ Hoa gọi báo cảnh sát. Xong xuôi, cả hai mới thở phào nhẹ nhõm.

Cô y tá nhớ khoảnh khắc tay và tay bác sĩ Hoa chạm , đôi mắt cô chợt long lanh: “Bác sĩ Hoa, ... là vì em ?”

“Đương nhiên , thể bỏ một cô gái như em đó một .”

 

Loading...