Mạnh Bà Xinh Đẹp Tuyệt Trần Livestream Trừng Trị Kẻ Ác - Chương 232

Cập nhật lúc: 2025-10-18 05:01:32
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[May mà đăng ký kết hôn, kịp thời dừng vẫn còn hơn!]

[Người đáng thương là cái gã ăn bám mới đúng, mất toi cả cái mỏ vàng.]

[Tên ăn bám đó chắc vẫn bộ mặt ghê tởm của livestream cho cả thiên hạ xem nhỉ? Cười c.h.ế.t mất, quả thì mất trắng cơ hội bám váy phú bà cả thành phố . Này bạn ăn bám, khuyên nên kiếm một công việc đàng hoàng mà !]

Nhìn những dòng bình luận chạy kín màn hình bênh vực , chị Thèm bỗng thấy sống mũi cay cay. Cô vẫn luôn nghĩ rằng, hâm mộ chỉ thích xem cô ăn những thứ kỳ quái như mắt bò lòng già sống, ngờ vẫn những thật lòng yêu mến con cô.

Vốn dĩ chị Thèm định bỏ luôn tài khoản livestream , nhưng vì những hâm mộ , cô đổi suy nghĩ. Cô quyết định sẽ tiếp tục, nhưng với tư cách một mukbanger nữa.

Chị Thèm phòng livestream, mục thông tin cá nhân đổi tên tài khoản từ “Chị Thèm” thành “Nhật ký du lịch của cô Chu”.

Cô dùng họ thật của , họ Chu. Cô Chu quyết định sống là chính . Sau , các nền tảng livestream sẽ bớt một trò hề mạng, nhưng thêm một streamer du lịch.

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

“Cả nhà ơi, quyết định sẽ du lịch vòng quanh thế giới. Trong suốt hành trình , sẽ liên tục livestream và video ngắn. Cảm ơn tất cả sẵn lòng tiếp tục đồng hành cùng .” Cô Chu rạng rỡ, nhưng khác với khi, nụ xuất phát từ tận đáy lòng.

đăng ký kết hôn nên bộ tài sản đều tên cô Chu, gã đàn ông cặn bã chia chác. Hôn ước hủy bỏ, cô cũng từ bỏ luôn ý định mua nhà. Cô nhẩm tính, tiền trong tay đủ để cô tự do du lịch nước ngoài một hai năm. Cô theo tiếng gọi của con tim, để ngắm một thế giới rộng lớn hơn.

Cô Chu mở tấm ảnh cưới trong căn phòng thuê , đáy mắt vẫn chút hoe hoe. Cô run rẩy mấp máy môi: “Tạm biệt.”

Sau đó, cô dứt khoát xóa bức ảnh, cũng là cáo biệt giấc mộng hôn nhân đẽ .

Từ nay về , cô chỉ sống vì bản .

Thấy cảnh , Tô Cô mỉm , định thu tấm linh kính trong tay. Xem , cảnh tượng tương lai mà cô chuẩn sẵn cần dùng đến nữa .

Cô Chu để ý thấy hành động của Tô Cô, liền hỏi: “Đây là gì ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-232.html.]

Tô Cô cân nhắc một lát đáp: “Linh kính Biến Ảo. vốn định cho cô xem cảnh tượng cái c.h.ế.t của cô, nhưng xem bây giờ cần thiết nữa.”

Cô Chu nhớ lời Tô Cô từng , nếu cô đổi nghề, cuối cùng sẽ béo đến c.h.ế.t. Vậy thì chắc chắn cái c.h.ế.t của cô trong gương sẽ t.h.ả.m thương.

“Không,” cô Chu suy nghĩ , “xin cô cứ cho xem.”

“Tuy kịp thời đầu, nhưng còn nhiều chị em đồng nghiệp khác. Họ vì kiếm thêm chút tiền cho gia đình mà tiếc hy sinh sức khỏe của . Nếu họ thấy cái c.h.ế.t của , lẽ họ sẽ trân trọng sinh mệnh hơn.”

Được cô Chu đồng ý, Tô Cô mở linh kính, hiện kết cục vốn của cô.

Ngày c.h.ế.t định sẵn của cô Chu là một năm , đúng ngày kỷ niệm ngày cưới của cô và Thường Ngô. Gã chuẩn cho cô một buổi mukbang tình yêu, bàn bày la liệt những món ăn nhiều dầu nhiều đường. Cô Chu cũng phối hợp, sự thúc giục của lượng xem khổng lồ, cô quên hết tất cả, bắt đầu biểu diễn tiết mục sở trường của : uống cạn nước cốt lẩu.

Trong nồi, dầu ớt đỏ và hoa tiêu sôi sùng sục. Đợi lớp dầu mặt nguội một chút, cô Chu nắm lấy thành nồi, cẩn thận bưng lên, đầu cúi về phía , miệng kề sát mép nồi.

Đầu tiên cô cẩn thận nhấp một ngụm, đó liền nở nụ ngây ngô trứ danh, luôn miệng khen: “Vị chuẩn thật, chị đây thèm chịu nổi !”

Nói , cô há to miệng, nghiêng nhẹ nồi lẩu, để bộ dầu canh từ đáy nồi chảy dọc theo thành nồi, xuyên qua thực quản mà rót thẳng dày.

Cái nóng bỏng rát và độ cay xé nát dày cô, mồ hôi lạnh túa vì đau đớn, nhưng màn hình, cô dám biểu hiện ngoài, đành đ.á.n.h cược mạng sống mà nuốt xuống.

Thường Ngô bên cạnh vỗ tay cổ vũ theo nhịp, còn ngừng la hét: “Cố lên, em yêu, em giỏi quá! Cả nhà ơi, đây là nồi nước lẩu nặng đúng năm cân đấy nhé, xem , còn bốn cân thôi. Chỉ còn ba cân, cố lên!”

Bỗng nhiên, hai tay cô Chu buông thõng, chiếc nồi lẩu to đùng rơi thẳng xuống bàn, dầu canh văng tung tóe. Cả cô Chu mềm nhũn như bún, ngã gục xuống bàn. Cô nhắm nghiền hai mắt, cổ gập về phía , đầu đập thẳng trong nồi, mái tóc dài xõa tung lớp dầu ớt đỏ au, trông vô cùng đáng sợ.

Mặt cô úp đáy nồi, nhưng hề một bong bóng khí nào nổi lên. Cô ngừng thở!

 

Loading...