Quản gia vội vàng chạy tới, cùng đập lưng với chủ, Lan Mộng Sinh đẩy mạnh : “Cút ! Ông tới gì? Đây là đập muỗi! đang bảo đại sư mau đuổi cái vong lưng !”
“Hình như từng là sẽ giúp .” Giọng Tô Cô lạnh nhạt.
Lan Mộng Sinh đỏ cả mắt, gắt lên: “ hết lời ngon tiếng ngọt mà cô vẫn chịu giúp? Bình thường cô cứ thấy ma quỷ là tay diệt trừ ? Sao đến lượt thì ? Chẳng lẽ chỉ vì từng đ.â.m c.h.ế.t vài mạng ? Nói thẳng cho cô , trong mắt , lũ nghèo hèn đó khác gì ch.ó ? chẳng qua chỉ đ.â.m c.h.ế.t một con ch.ó thôi mà!”
Thấy thiếu gia tức đến ho sù sụ, ông quản gia xót xa khuyên nhủ: “Cậu chủ, đáng vì một hot girl mạng mà nổi giận. Bọn họ là kẻ hai mặt thôi, livestream thì vẻ bụng, lưng tráo trở ngay. Chúng về thôi, lão gia quan hệ rộng như , chắc chắn sẽ tìm cao nhân huyền học từ kinh thành về giúp .”
Lan Mộng Sinh hậm hực mặt: “Không xong với ! còn tặng cho cô bao nhiêu quà như thế, chẳng lẽ hơn một trăm vạn cứ thế ném sông ném bể ?!”
Tô Cô liền rút điện thoại , một chút do dự chuyển trả bộ tiền quà tặng cho Lan Mộng Sinh.
Bị mất mặt thêm nữa, Lan Mộng Sinh chẳng còn cớ gì để ăn vạ ở lì trong tiệm, đành ấm ức để quản gia đẩy xe lăn ngoài.
Trước khi , ông quản gia còn quên buông lời hăm dọa để gỡ gạc thể diện: “Các dám đối xử với chủ nhà như , cứ chờ đấy, xem lão gia cho đến đập nát cái tiệm !”
Linh Lung ở phía lè lưỡi trêu tức: “Lêu lêu, lo cho chủ nhà ông !”
Hắc Vũ chút khó hiểu: “Đại ca, ma quỷ tự dâng đến tận cửa, chị thu phục ?”
Tô Cô chỉ thản nhiên đáp: “Duyên tới.”
Ra khỏi cửa, Lan Mộng Sinh và quản gia yên vị chiếc xe thể thao. Gã căm tức lẩm bẩm: “Đại sư cái quái gì, uổng công tao là fan cứng của nó, lúc nào cũng ủng hộ, tặng bao nhiêu là quà. Giờ tao việc nhờ thì giả bộ thanh cao? là đồ thảo mai!”
Ông quản gia cũng hùa theo: “ ạ, khi cô chẳng bản lĩnh thật sự nào , mấy màn livestream đều là kịch bản cả. Lũ hot girl mạng tin , để về bẩm báo với lão gia, bọn họ sẽ tay!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-248.html.]
Lúc , sự ngưỡng mộ mà Lan Mộng Sinh dành cho Tô Cô biến thành hận thù. Gã quyết tâm tìm bằng cao nhân huyền học, bất kể trả giá đắt thế nào, để chữa khỏi đôi chân của .
Gã thề, đến ngày thể dậy nữa, gã nhất định sẽ hiên ngang bước đến mặt Tô Cô, cho cô thấy rằng cô , gã vẫn thể bình phục như thường.
Trong tiệm, Tô Cô khẽ : “Bạch Tẫn, bám theo .”
Ngay khoảnh khắc chiếc xe thể thao nổ máy, cây trâm cài tóc bằng xương trắng đầu Tô Cô khẽ rung lên “vút” một tiếng bay ngoài. Nó hóa thành một con bướm trắng muốt, nhẹ nhàng đáp xuống nóc xe cùng chiếc xe lao mất hút.
Chiếc xe thể thao chạy khu biệt thự một ở kinh thành. Con bướm trắng từ nóc xe bay xuống, đậu lên vai Lan Mộng Sinh lặng lẽ theo gã nhà họ Lan.
Cùng lúc đó, tại công viên Ánh Dương ở kinh thành, chú ch.ó Golden hai tuổi tên Lộ Lộ đang cùng chủ nhân là dì Lý dạo bộ ven hồ. Đây là công viên tự nhiên lớn nhất thành phố, mỗi ngày đến hàng vạn ghé thăm, trong đó thiếu những dân dắt thú cưng đến đây dạo.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Lộ Lộ trông đáng yêu, mỗi xuất hiện đều nhận ít lời khen, nhờ mà dì Lý cũng kết bạn với nhiều .
Bác Tống tới từ phía đối diện là quen cũ của dì Lý. Thấy Lộ Lộ, bác Tống liền xổm xuống xoa đầu nó như khi khen: “Ối chà, mấy hôm gặp mà Lộ Lộ càng xinh nhỉ. Nhìn bộ lông mượt mà xem, chắc ngày thường ăn ngon lắm đây!”
Nghe , dì Lý tươi rạng rỡ: “Chứ nữa, ngày nào cũng đổi món cho nó, chỉ sợ nó gầy thôi.”
Bác Tống để ý thấy cổ Lộ Lộ một miếng gạc, ngạc nhiên hỏi: “Ủa, thế ?”
Dì Lý đáp: “Thằng nhóc ngoan, mấy hôm đ.á.n.h với con ch.ó khác nên c.ắ.n cổ, khâu mấy mũi. Thế nên lúc dắt nó ngoài còn chẳng dám đeo dây, sợ rách vết thương.”
Bác Tống gật gù nhắc nhở: “Chị Lý , đeo dây là , nhất là dạo . Chị cẩn thận một chút, bây giờ khắp nơi đều bọn bắt trộm ch.ó đấy.”
Dì Lý chợt nhớ , đập tay trán: “Phải , sắp đến cái lễ hội thịt ch.ó quái quỷ gì đó! Một lũ thất đức, chuyên bắt trộm ch.ó cưng của khác về thịt!”