Lại chuyện thế ? A Kiệt thoáng chần chừ, nửa tin nửa ngờ.
Giữa hai lòng bàn tay Tô Cô lóe lên một vầng sáng đỏ rực. A Kiệt cảm giác như một cơn cuồng phong hất văng, cơ thể mất kiểm soát mà ngã chổng vó bồn tắm phía .
Cả A Kiệt chìm trong vũng máu, cảm thấy thứ gì đó cồm cộm mông. Quờ tay một cái, sờ bộ hài cốt của tổ tiên.
A Kiệt bật dậy trong bồn tắm, mùi m.á.u tanh nồng xộc mũi khiến ho sặc sụa. Hắn vớ lấy cái khăn lau mặt, định bụng bước ngoài. lúc , thấy tiếng “cạch cạch” nhỏ.
“Cạch cạch, cạch cạch.”
A Kiệt kinh hãi đầu , thấy bộ hài cốt của tổ tiên đang cử động. Những khúc xương khô khốc tự động ráp với , tạo thành một bộ xương còn nguyên vẹn. Ngay khi A Kiệt nhấc chân định bỏ chạy, bộ xương đó từ từ giơ tay lên, dùng bàn tay xương khô nắm chặt lấy cổ chân , ghì chặt trong bồn tắm.
Tô Cô liên tục truyền lực, ánh sáng đỏ trong lòng bàn tay cô rọi sáng cả căn phòng. Máu trong bồn tắm ngừng dâng lên, dần dần ngập quá eo A Kiệt. Xương cốt A Kiệt như nhũn , đây là đầu tiên phát hiện bồn tắm nhà sâu đến thế.
Dường như một nguồn nước vô hình đáy bồn, m.á.u loãng cứ thế tuôn ngày một nhiều, chẳng mấy chốc tràn khắp phòng. Cả phòng tắm nhuốm một màu máu, vạn vật đều chìm trong sắc đỏ, chỉ riêng Tô Cô một vầng sáng bao bọc, nhiễm một hạt bụi trần.
“Cô thật sự đang giúp ? ... sắp thở ... Cứu mạng... Ọc... ọc... Đây là g.i.ế.c ... Ọc... ọc.” A Kiệt bộ xương của tổ tiên ôm chặt từ phía , dìm xuống đáy bồn. Máu loãng tràn mũi và miệng, chỉ kịp hét lên vài tiếng nhanh chóng mất ý thức.
Trong bồn tắm, A Kiệt c.h.ế.t. Thi thể đè lên bộ hài cốt bên . Tô Cô bắt đầu niệm một câu thần chú cổ xưa. Nghe thấy những âm tiết tối nghĩa và khó hiểu đó, bồn tắm bắt đầu phản ứng.
Máu loãng sôi sùng sục. Bên lớp máu, t.h.i t.h.ể và xương khô dần hòa một. Bộ hài cốt của tổ tiên thế cho khung xương vốn của A Kiệt, da thịt của A Kiệt thì tổ tiên sử dụng, cả hai hợp nhất thành một thể.
Mực m.á.u trong bồn dần hạ xuống, cuối cùng trong bồn hấp thụ . Kẻ đó lộ dung mạo thật sự. Hắn mặc một bộ cẩm y, da dẻ trắng nõn, vài phần giống A Kiệt vài phần khác biệt. Đầu trọc lóc, chỉ chừa một b.í.m tóc nhỏ gáy.
[Chị nhà tâm lý ghê, còn biến cả quần áo cho nữa. là idol của tui, cảm động c.h.ế.t mất.]
[Làm ơn , mặc quần áo mà lên hình là bay kênh đấy.]
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-275.html.]
[ mà thế ý nghĩa gì nhỉ? Chẳng là nối giáo cho giặc ?]
A Kiệt đột ngột mở mắt. Hắn từ từ quen với cơ thể xa lạ , hai tay vịn thành bồn tắm, gắng gượng dậy bước tới gương.
“A!” A Kiệt kinh ngạc thốt lên. Người trong gương đích thị là một quý tộc thời xưa, chỉ riêng chất liệu tinh xảo của bộ cẩm y đủ thể hiện phận cao quý của . Nếu bên hông đeo thêm ngọc bội bảo đao nữa, thì ít nhất cũng khí chất của một vị Vương gia!
Đây chính xác là kết quả mà mong . Mắt A Kiệt rưng rưng lệ, trịnh trọng quỳ xuống dập đầu cảm tạ Tô Cô: “Thần tiên, ngài chính là ân nhân của con. Đợi khi con khôi phục phận, con nhất định sẽ ngày ngày thờ phụng ngài!”
Lúc quỳ xuống, A Kiệt nhận đầu gối một lớp chai dày, dường như quen với việc quỳ lạy. Chắc chắn đây là đặc điểm của tổ tiên.
Nói xong, A Kiệt cầm lấy điện thoại, định kêu gọi xem kênh livestream cùng hồi sinh tổ tiên. Tô Cô đột nhiên cắt ngang: “Khoan , ngươi tổ tiên nhà ngươi chức gì trong cung thời xưa ?”
A Kiệt ngẩn . Chuyện thì thật. Cha chỉ tổ tiên nhà quan trong cung, còn quan gì thì A Kiệt từng hỏi kỹ.
A Kiệt chắp tay hành lễ: “Xin thần tiên đại nhân chỉ giáo.”
Tô Cô thản nhiên đáp: “Tổ tiên nhà ngươi ở trong cung hưởng bổng lộc triều đình, khoác gấm vóc lụa là, phép cung cấm tự do, hoàng đế hết mực sủng ái. Nơi ông đến, chẳng khác nào vua giá lâm.”
Nghe những lời , A Kiệt giấu nụ mặt.
Rồi Tô Cô đột ngột chuyển giọng: “ một điều, tổ tiên nhà ngươi thể khiếm khuyết. Chức quan của ông , chắc ngươi cũng từng qua, chính là hoạn quan.”
A Kiệt tức khắc tái mặt. Hắn dám tin mà vạch áo , kiểm tra một bộ phận nào đó cơ thể. Sau đó, cả run lên bần bật, ngã quỵ xuống đất gào lên t.h.ả.m thiết: “Á! Sao là thái giám? Mẹ kiếp, tao thành thái giám !”
“[Tuy t.h.ả.m nhưng vẫn nhịn .]