Chính vì từng trải qua tuyệt vọng, nên mới che ô cho khác. Dù linh lực của Đào Đào còn yếu ớt, nhưng hiểu thế nào là đại đạo.
Buông Chim Én , Đào Đào cảm thấy khúc mắc trong lòng dường như tháo gỡ. Hóa khi đủ dũng khí đối mặt với bóng ma, thì bóng ma cũng còn là bóng ma nữa.
Tô Cô ở cửa quán bar chứng kiến tất cả, cô dừng một lúc.
Có lẽ Đào Đào đủ can đảm để gặp ba , Tô Cô nghĩ.
Tô Cô bước quán bar, khen ngợi Đào Đào: “Cậu lắm.”
Cô búng tay một cái, dịch chuyển Chim Én về nhà. Mẹ cô bé đang sô pha lau nước mắt, thấy con gái đột nhiên xuất hiện mặt thì mừng sợ, vội vàng ôm chầm lấy con lòng, hỏi dồn dập: “Con yêu, con ? Ai bắt cóc con?”
Chim Én trải qua quá nhiều chuyện trong một ngày, cô bé ấp a ấp úng chẳng bắt đầu từ . Mẹ cô bé chợt phát hiện bông cúc vàng cài bên tai con, liền gặng hỏi: “Bông hoa ở ?”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Nhìn thấy bông hoa, Chim Én bỗng mỉm , trong lòng dâng lên một luồng sức mạnh ấm áp.
“Là một trai cho con ạ.”
“Anh tên là gì?” Người cảnh giác hỏi.
“Ừm...” Chim Én gãi đầu, cô bé quên hỏi mất .
Tại quán bar, Hắc Vũ và Bạch Tẫn thành một hàng, ngoan ngoãn chờ Tô Cô xử phạt.
Tô Cô bẻ ngón tay tính sổ với họ: “Không trông nom nhân viên cẩn thận, hai các mỗi trừ 5000 điểm linh lực. Không kịp thời phát hiện biến động bên ngoài, mỗi trừ 3000 điểm. Đặc biệt là , Hắc Vũ.”
Bị gọi tên, Hắc Vũ uể oải ngẩng đầu. Tô Cô chất vấn: “Bạch Tẫn theo dõi Lan Mộng Sinh, còn thể châm chước. thì luôn ở trong quán, tại phát hiện hành động của Linh Lung?”
Hắc Vũ im lặng đáp. Chẳng lẽ thừa nhận là mải mê nựng mèo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-278.html.]
Ban đầu giữ Diệu Diệu là vì lão đại, nhưng hiểu bây giờ, Hắc Vũ đột nhiên che giấu chuyện về Diệu Diệu.
Dù Diệu Diệu trốn từ sớm, nhưng Tô Cô vẫn đoán phần nào sự việc qua những sợi lông mèo vàng óng vương quần áo Hắc Vũ.
Tô Cô bất đắc dĩ xoa trán. Tuy Hắc Vũ lơ là nhiệm vụ gây chuyện, nhưng dù đây cũng là đầu tiên trong đời gặp tình kiếp. Khúc gỗ ngàn năm khó khăn lắm mới nhú chút mầm non, lão đại thể nhẫn tâm bóp c.h.ế.t nó .
Thế là, Tô Cô vờ như thấy gì, vẫy tay với Bạch Tẫn: “Theo .”
Bạch Tẫn theo Tô Cô bay lên tầng mây. Anh hóa thành một cây đàn tỳ bà bằng xương trắng, gọn trong tay Tô Cô. Tô Cô xếp bằng mây, ngón tay thon dài lướt dây đàn, tấu lên một khúc nhạc cổ thê lương, ai oán.
Tiếng nhạc như những sợi mưa thu lất phất rắc xuống nhân gian, dù ở phương nào cả nước, dân đều tắm trong cơn “mưa” .
Tô Cô truyền tiên khí trong tiếng nhạc, bất cứ ai khúc nhạc đều sẽ thấy cuộc sống của tổ tiên từ ngàn năm .
Thanh Minh tôn sùng chế độ đế quốc, khiến cho ai cũng nghĩ rằng nếu trở về thời cổ đại sẽ là thượng đẳng. Vậy thì Tô Cô sẽ vạch trần sự thật, cho thấy tổ tiên của họ ở thời cổ đại thực chất địa vị thế nào.
Tô Cô gảy đàn, dân cả nước đều dừng hoạt động, đồng loạt ngẩng đầu lắng , trong đầu họ hiện lên những hình ảnh khác .
Có thấy cảnh năm mất mùa, xác c.h.ế.t đói đầy đường, dân đói dắt díu con cái trôi dạt khắp nơi. Nạn buôn hoành hành, vô bé gái vì một miếng ăn mà bán , thậm chí bán lầu xanh, chỉ cần chống cự là sẽ đ.á.n.h đến c.h.ế.t.
Có thấy cảnh thái bình thịnh trị, nhưng quan nhà giàu sống trong xa hoa tột bậc, còn dân chúng tầng lớp thì vận vải thô, lưng oằn gánh nặng sưu cao thuế nặng. Để xây dựng những cung điện nguy nga, tráng lệ cho hoàng gia, bao nhiêu phu dịch bỏ mạng chân tường thành, hóa thành xương khô."
"Đến lúc , mới vỡ lẽ , cuộc sống cổ đại trong mơ của họ trí tưởng tượng tô hồng quá mức. Ai nấy đều ngỡ rằng về quá khứ sẽ trở thành tầng lớp quý tộc, nhưng thực tế thì phần lớn đều chỉ là những dân đen khốn khổ áp bức.
Khúc nhạc dứt, dân cả nước như bừng tỉnh một giấc mộng dài. Ai nấy đều ngơ ngác , bắt đầu bàn tán xôn xao về ảo cảnh mà trải qua.
“Hình như thấy tổ tiên nhà . Nếu mà về cổ đại thật chắc cũng bó chân, nghĩ thôi thấy rùng , về !”