“ cũng thấy tổ tiên nhà . Trước còn mơ mộng về quá khứ năm thê bảy , hóa chỉ nhà giàu mới thế, chứ dân nghèo như khi còn chẳng cưới nổi vợ. Hiện đại vẫn là nhất!”
“Thì cuộc sống công sở bình thường trong mắt là điều mà bao phụ nữ thời xưa tha thiết ước ao. Hu hu, nhất định trân trọng công việc mới !”
“Thảm quá, thật sự quá thảm! Người dân ở tầng lớp đáy xã hội thời xưa sống cơ cực thật. Từ nay về , xin chừa, bao giờ mơ mộng xuyên nữa!”
“ là xã hội hiện đại vẫn hơn hẳn!”
Cơn cuồng si với thời cổ đại dần lắng xuống, bắt đầu tỉnh táo trở . Cùng lúc đó, khắp miền đất nước, những kẻ đang bắt cóc trẻ con để chuẩn cho nghi lễ hồi sinh đều đồng loạt buông dao, thả những đứa trẻ vô tội .
Toàn bộ những đứa trẻ mất tích đều lượt xuất hiện trở đường phố. Dưới sự giúp đỡ của cảnh sát, các em đều đoàn tụ với cha . Cả nước một trường hợp thương vong nào.
Để tránh lưu bóng ma tâm lý cho bọn trẻ, Tô Cô gảy thêm một khúc Định Hồn, giúp chúng xóa ký ức kinh hoàng khi bắt cóc.
Cảnh sát cố gắng lấy lời khai của lũ trẻ, nhưng chúng quên sạch chuyện liên quan đến dây leo và nghi lễ kỳ quái, chẳng thể kể gì. Vì , danh tính của kẻ chủ mưu đằng vẫn còn là một ẩn , manh mối duy nhất của vụ án lớn chỉ còn những tấm câu đối Tết .
Một mặt khác, cảnh sát Liêu nhanh chóng hành động. Anh chỉ huy một nhóm đồng nghiệp lái xe cảnh sát tuần tra phố, dùng loa phóng thanh để nhắc nhở dân dán câu đối Tết do công ty chuyển phát nhanh Cao Thông tặng. Đồng thời, đích dẫn một đội khác, phối hợp với các tổ dân phố, kiểm tra từng nhà để xé bỏ tất cả những tấm câu đối tà thuật.
Sau nửa ngày trời nỗ lực, cảnh sát thủ đô cuối cùng cũng thu gom hết bộ câu đối tà thuật trong thành phố. Họ chất đống chúng ở ngoại ô, châm lửa thiêu rụi tất cả.
Ngọn lửa bùng lên dữ dội, từng tấm câu đối lượt cháy thành tro bụi. Cảnh sát Liêu khỏi cảm thán, ngờ những tấm câu đối trông vẻ bình thường suýt chút nữa gây đại loạn cho cả thủ đô.
Trong lúc những tấm câu đối đang cháy, ít dân hiếu kỳ hóng chuyện từ xa, xì xào bàn tán.
“Ối, chuyện gì thế nhỉ, rùm beng thế ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-279.html.]
“ cũng đang thắc mắc đây. Hôm nay đang ở nhà xem ti vi thì thấy tiếng bước chân rầm rập ngoài cửa. Mở xem thì thấy một cảnh sát hớt hải xé câu đối nhà xuống, gì cũng cho dán . ngớ cả , dán câu đối Tết cũng phạm pháp cơ ?”
“Khụ khụ, tin tức vỉa hè đây, các ông đừng đồn lung tung đấy nhé... Nghe mấy tấm câu đối vấn đề.”
“Vấn đề gì cơ? Bị tẩm độc ?”
“Suỵt, nhỏ thôi! Còn đáng sợ hơn cả tẩm độc chứ... Mấy tấm câu đối thể điều khiển lòng đấy! Mọi xem tin tức , cái gã ở khu nhà trọ giá rẻ bắt , chính là câu đối điều khiển tâm trí nên mới định tay g.i.ế.c trẻ con!”
“Xì, cứ thần thần bí bí, quá lên ?!”
“Ai, thấy cũng đáng tin đấy. Thằng cháu ngoại nhà , ngủ một đêm dậy tự nhiên nằng nặc chịu học, miệng cứ lẩm bẩm đòi về cổ đại tiểu thiếu gia. Giờ nghĩ , khéo liên quan đến cái câu đối c.h.ế.t tiệt !”
“Sao chuyện như thế ? Đây là quà tặng của chuyển phát nhanh Cao Thông cho khách hàng mà. Làm thứ tà ma ngoại đạo , lẽ nào Cao Thông cố tình hãm hại dùng?”
“Đây rõ ràng là trả thù xã hội! Uổng công Cao Thông còn là ông lớn trong ngành chuyển phát nhanh trong nước. Từ nay về , cạch mặt, bao giờ dùng dịch vụ của bọn họ nữa!”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Xảy chuyện động trời như , cảnh sát đương nhiên sẽ dễ dàng bỏ qua cho công ty chuyển phát nhanh Cao Thông. Cảnh sát Liêu dẫn đến tòa nhà trụ sở chính của Cao Thông để điều tra, nhưng phát hiện nơi sớm vây kín như nêm.
Cửa chính của tòa nhà văn phòng đóng chặt, bên ngoài đông như kiến, ai nấy đều đến để đòi một lời giải thích. Trước cửa chỉ còn trơ trọi một cô thư ký nhỏ, cô trừ một cách khúm núm, mặt Cao Thông giải đáp thắc mắc của .
Mấy vị quản lý cấp cao đầu, chất vấn cô thư ký: “Tổng giám đốc Lan ? Xảy chuyện lớn như mà đến cái mặt cũng dám ló ?”
“ , cô chúng đang chịu áp lực lớn thế nào ? Điện thoại khiếu nại ở các chi nhánh sắp cháy máy ! Rốt cuộc mấy tấm câu đối mà sếp Lan tặng nguồn gốc từ , chứa thành phần mờ ám gì ? Chúng cho dùng một lời giải thích thỏa đáng chứ!”