Mạnh Bà Xinh Đẹp Tuyệt Trần Livestream Trừng Trị Kẻ Ác - Chương 281

Cập nhật lúc: 2025-10-18 05:03:13
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khuôn mặt đó thẳng ông Lan, lệnh: “Quay công ty, triệu tập đại hội cổ đông. Ta trận pháp mới, thể giúp ông tăng giá cổ phiếu, vực dậy cơ đồ.”

Ông Lan chỉ tay khuôn mặt , ông thấu mánh khóe của con yêu quái : “Cái gọi là trận pháp của mày là những thứ hại ! Tao sẽ bao giờ tiếp tay cho mày chuyện thất đức nữa, mày ! Dù mày đưa yêu cầu gì, tao cũng sẽ đồng ý!”

“Ta .” Khóe miệng khuôn mặt nhếch lên một đường cong quỷ dị. “Muốn cũng thôi, nhưng nhất định sẽ mang hết phép thuật của .”

Lan Mộng Sinh một dự cảm chẳng lành, đột ngột bật dậy khỏi ghế sô pha: “Chẳng lẽ mày định...”

Khuôn mặt nốt lời : “ , thu hồi khả năng của đôi chân . Tiếp tục xe lăn nhé, đại thiếu gia nhà họ Lan.”

Lan Mộng Sinh lập tức hoảng loạn, van xin bố : “Ba, ba thấy ? Nếu ba lời nó, chân của con sẽ phế đấy!”

Ông Lan mặt , quyết tâm : “Phế thì ? Bao nhiêu năm nay con vẫn xe lăn, vẫn chịu đó ?”

Lan Mộng Sinh gấp đến sắp , quỳ sụp xuống đất, dập đầu lạy bố: “Ba, con xin ba! Nếu bắt con xe lăn, con thà c.h.ế.t còn hơn! Ba mau nhận thua với thần tiên đại nhân !”

Ông Lan quát lớn: “Nam tử hán đại trượng phu, thể quỳ là quỳ? Chính vì quá nuông chiều con nên mới khiến con trở nên yếu đuối thế , mới mang đến tai họa ngập trời cho gia đình! Năm đó con đ.â.m c.h.ế.t , còn giúp con dọn dẹp hậu quả, giờ xem là sai lầm hết cả !”

Ông Lan nghĩ thông suốt, nuông chiều con chẳng khác nào g.i.ế.c con, cứ tiếp tục thế chỉ hại cả nhà. Hôm nay, ông thà hy sinh đôi chân của con trai chứ nhất quyết cắt đứt quan hệ với con quái vật .

Ông Lan gầm lên với đám dây leo: “Mày lấy đôi chân của nó ? Vậy thì lấy ! Xong việc thì cút ngay khỏi mắt tao, vĩnh viễn bước chân cửa nhà họ Lan nữa, cút!”

Nước mắt Lan Mộng Sinh lưng tròng, lẩm bẩm: “Ba, ngờ ba nhẫn tâm như .”

Nửa câu : “Ông bất nhân thì đừng trách con bất nghĩa.”

Sau tiếng gầm của ông Lan, cả mảng dây leo lớn bóc khỏi tường, sột soạt rút khỏi biệt thự. Đôi chân của Lan Mộng Sinh cũng trở như cũ, khuỵu xuống, liệt mặt đất.

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

“Không!” Lan Mộng Sinh đ.ấ.m thùm thụp đôi chân vô lực của , thể chấp nhận sự thật .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-281.html.]

“Đừng , đừng !” Cậu quỳ mặt đất, dùng hai tay gắng sức trườn về phía như một con rắn, đuổi theo đám dây leo đang rời .

“Thứ vô dụng!” Ông Lan tức giận vì con nên mà hét lên.

Cuối cùng, Lan Mộng Sinh cũng tóm một sợi dây leo. Cậu như vớ cọng rơm cứu mạng, đôi mắt bùng lên hy vọng. Cậu nắm chặt lấy nó, đưa một điều kiện mới: “Đừng , thể lệnh ngài, thành tất cả kế hoạch của ngài.”

Khuôn mặt ngạo mạn hỏi: “Ngươi?”

Lan Mộng Sinh vội vàng : “ bây giờ tiếng gì, nhưng nếu thừa kế Vận tải Cao Thông, trở thành sếp Lan mới, chẳng chuyện trong công ty đều do một tay quyết định ?”

Ông Lan xông tới tát cho Lan Mộng Sinh một cái trời giáng: “Súc sinh! Thằng con trời đánh! Tao còn sờ sờ ở đây mà mày đòi thừa kế cái gì!”

"Lan Mộng Sinh nhếch mép, nở một nụ tà ác đến rợn . “Ý là, để chữa khỏi đôi chân , sẵn lòng g.i.ế.c cả cha . Thần tiên đại nhân, hãy giao dịch với .”

Khuôn mặt lộ rõ vẻ thích thú, sang đáp: “Được thôi, đồng ý.”

Nghe những lời đó, bố Lan giận đến mức vững. Ông quá hiểu đứa con trai của , nó thật sự dám chuyện tày trời , thế nên quyết định tay để chiếm thế thượng phong.

Bố Lan vớ lấy cái gạt tàn t.h.u.ố.c bằng thủy tinh bàn , định ném thẳng đầu Lan Mộng Sinh. Mẹ Lan thấy liền hoảng hốt lao tới che cho con, hứng trọn cú ném đó.

“Choang!” một tiếng, chiếc gạt tàn vỡ tan tành. Máu tươi từ đầu Lan chảy thành mấy dòng đỏ thẫm, bà mềm nhũn ngã xuống. Bố Lan đau đớn tột cùng, vội ôm lấy vợ: “Bà điên ! Đến nước mà còn che chở cho cái thằng súc sinh đó!”

Mẹ Lan rưng rưng nước mắt, van xin: “Ông tha cho nó... Dù nó cũng là con ruột của chúng mà...”

Lan Mộng Sinh vẫn dửng dưng chút lay động. Hắn chỉ bố tay, thời gian của còn nhiều nữa.

Hắn gào lên với đám dây leo: “Thần tiên đại nhân, xin hãy ban cho đôi chân!”

 

Loading...