Chú ch.ó đen vui sướng sủa lên hai tiếng, dùng mũi dụi dụi cằm gã ăn mày. Chỉ cần chủ nhân ở bên, nó sẽ còn là một con ch.ó hoang nữa.
Giờ phút , trong lòng chú ch.ó đen chỉ còn niềm vui đoàn tụ với chủ, nó thậm chí còn cảm thấy may mắn vì Kim Đan trong cơ thể đào , nhờ mà nó cần chịu đựng nỗi đau trường sinh bất tử.
Lan Mộng Sinh vẫn luôn cho rằng đôi chân liệt là do hồn ma lưng quấy phá, nhưng thực đó là do chú ch.ó đen tay. Hồn ma của gã ăn mày bao giờ trả thù Lan Mộng Sinh, gã ở nhân gian chỉ vì chờ đợi chú ch.ó của mà đầu thai.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Bây giờ chú ch.ó đen trở về, tâm nguyện của gã ăn mày cũng thành. Gã rời khỏi lưng Lan Mộng Sinh, Tô Cô với ánh mắt đầy cảm kích: “Cảm ơn đại sư đưa Tiểu Hắc về cho !”
"Tuy nỡ, Tô Cô vẫn nhắc nhở: “Đến giờ .”
Gã đàn ông lang thang sững , chợt nhận Tô Cô là của địa phủ, đến đây để dẫn gã . Gã buồn bã giây lát cam chịu gật đầu: “Cũng , chịu đầu thai là trái với quy củ của âm ty. Thưa đại sư, chỉ một nguyện vọng duy nhất. Dù đầu thai lục đạo luân hồi thành hình dạng gì, xin đừng tách và con ch.ó đen , ? Trong mắt , nó chính là duy nhất.”
Tô Cô lặng lẽ gật đầu, dùng cây trâm xương trắng xuống mệnh kiếp cho họ. Kiếp , gã lang thang và con ch.ó đen sẽ đầu thai một gia đình giàu sang, trở thành một cặp em song sinh, vĩnh viễn còn sống cảnh màn trời chiếu đất nữa.
Viết xong mệnh kiếp, Tô Cô đưa mắt cổ tay . Gã lang thang hiểu ý, ngoan ngoãn ôm con ch.ó đen về phía chuỗi ngọc mã não đỏ cổ tay Tô Cô. Chỉ thấy một luồng sáng đỏ lóe lên, linh hồn của một một ch.ó liền biến mất. Trên hạt mã não đỏ hiện thêm hai gương mặt nhỏ.
Lan Mộng Sinh là trần mắt thịt, đương nhiên thể thấy những gì xảy . Trong mắt , Tô Cô chỉ đang lẩm bẩm một khí, giống như cố tình câu giờ, chần chừ chịu cứu .
Cơn tức của ấm nhà giàu bùng lên. Hắn giận dữ đập tay xuống sàn: “Cô đùa đấy ? Thấy c.h.ế.t cứu ? Mẹ kiếp, tin ...”
Hắn còn kịp hết câu, mũi những sợi dây leo xanh um bịt chặt, khiến thở nổi. Nếu Tô Cô tay, chỉ trong ba giây nữa, sẽ toi mạng.
Yêu quái dây leo việc Lan Mộng Sinh cầu cứu sẽ mang đến cho nó mối đe dọa cực lớn, nên vì để Tô Cô tới gần, nó thà g.i.ế.c quách vật chủ dễ xơi cho xong.
Tô Cô để ý đến những sợi dây leo chân, cô khẽ nhướng mày kinh ngạc. Cô từng gặp yêu quái nào to gan đến mức dám tay ngay mắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-283.html.]
Gương mặt đám dây leo Tô Cô đầy khiêu khích, lè lưỡi mặt quỷ.
Tô Cô mỉm , tung cây trâm xương trắng . Giữa trung, cây trâm hóa thành hàng trăm cây kim xương mảnh, găm thẳng các huyệt đạo Lan Mộng Sinh. Hắn chỉ cảm thấy một luồng chân khí ấm áp dâng lên từ lòng bàn chân, lan tỏa khắp , vẻ mặt đang nhăn nhó vì đau đớn cũng giãn .
Kim châm xương trắng đến , những sợi dây leo đều vội vàng co rúm đến đó. Chưa đầy nửa phút , bộ dây leo rút khỏi Lan Mộng Sinh, cuộn thành một đống giữa phòng khách.
Lan Mộng Sinh lập tức cảm thấy nhẹ nhõm, bật dậy, thở hổn hển từng cơn.
Yêu quái dây leo linh lực của Tô Cô cho kinh hãi. Nó phụ nữ là đối thủ đáng gờm của Minh chủ, nhưng ngờ tu vi của cô còn cao hơn Minh chủ nhiều bậc.
Vẻ mặt khiêu khích của nó chuyển sang sợ hãi tột độ: “Sao... thể? Với thực lực , cô đủ sức trở thành Thượng Cổ Nguyên Thần, tại chỉ một Mạnh Bà quèn?”
Tô Cô đáp, từng bước tiến gần nó. Đám dây leo sàn cuống cuồng bò tứ tung, tìm kiếm một kẽ hở để trốn thoát. Gương mặt đó cố tỏ mạnh miệng, lôi át chủ bài cuối cùng dọa dẫm: “Nếu cô dám động đến , Minh chủ chắc chắn sẽ tha cho cô !”
“Ồ?” Tô Cô lạnh lùng giẫm lên đám dây leo, “Minh chủ? Vậy là ngươi cũng quy thuận Thanh Minh? Có hứa hẹn với ngươi, khi xưng đế sẽ phong ngươi vương, ngày ngày cống nạp sống cho ngươi, để ngươi hút cạn m.á.u thịt của họ, giúp ngươi tăng tu vi ?”
Gương mặt câm nín, từng câu từng chữ của Tô Cô đều trúng tim đen của nó.
“Ngươi đến giờ vẫn còn tin mấy lời lừa gạt ma quỷ đó chứ? Tin thì tùy, nhưng ngay cả khi g.i.ế.c ngươi bây giờ, Thanh Minh cũng sẽ thò tay cứu .”
“Nếu ngươi đủ thông minh thì nên thức thời một chút, cho kế hoạch tiếp theo của Thanh Minh là gì. Biết sẽ tha cho ngươi một con đường sống.”
Đôi mắt của gương mặt ánh lên vẻ hoảng loạn: “Không thể nào, Minh chủ sẽ yên mặc kệ .”
“Vậy thì thử xem.” Tô Cô nhiều lời vô ích nữa, cô thu cây trâm xương về, nhắm mắt ném thẳng về phía gương mặt . Cây trâm sắc nhọn bay thẳng miệng nó, xuyên qua cổ họng, đ.á.n.h bật viên Kim Đan sâu bên trong ngoài.