Dù trúng tiền lớn, ông nội vẫn sống trong ngôi nhà cổ xưa . Bữa tiệc tối nay tổ chức ngay tại đây, mấy chục trong nhà đều mặt đông đủ, Tống Hâm là đến cuối cùng.
Tống Hâm đẩy cửa bước , ông nội đang ở ghế chủ tọa. Thấy , ông vui mừng vỗ vỗ chỗ bên cạnh: “Cháu đích tôn của ông, ông chừa sẵn chỗ cho con đây!”
Tống Hâm về phía ông, đường , liếc đám họ hàng quanh chiếc bàn gỗ lim. Bất kể là m.á.u mủ ruột rà , hễ dính dáng chút họ hàng là đều mặt. Bề ngoài ai cũng tươi niềm nở, nhưng thực chất trong lòng ngấm ngầm toan tính.
“Tống Hâm trai , bác cả giới thiệu cho một cô ?” Người bác cả mấy năm mới gặp một vồn vã chào hỏi ."
“Cần đến cô giới thiệu ? Tống Hâm nhà chúng trai sáng sủa, chẳng lẽ còn sợ tìm bạn gái?” Chú hai buông một câu cay nghiệt, lườm bác gái cả một cái.
“Tống Hâm, đến muộn nhất, phạt rượu.” Người dượng bụng phệ bằng giọng ồm ồm, nâng một ly rượu lên.
Ai cũng ông nội thương Tống Hâm nhất, nên tối nay, nghiễm nhiên trở thành đối tượng mà thi lấy lòng, hy vọng thể moi móc chút thông tin gì đó về bản di chúc từ miệng .
Tống Hâm chẳng buồn diễn kịch với họ, thẳng một mạch qua đám đông, xuống ngay cạnh ông nội.
Cả đám họ hàng Tống Hâm phớt lờ, vẻ mặt ai nấy đều trông khá lúng túng. Bác gái cả nhanh trí ứng biến, vội xởi lởi , nhận lấy ly rượu từ tay ông dượng đưa đến mặt ông nội: “Bố, con mượn hoa kính Phật, chúc Tết bố ạ. Con chúc bố phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn, sống lâu trăm tuổi!”
Ông nội mỉm , nhận lấy ly rượu đặt xuống bàn choàng tay qua vai Tống Hâm. Ông đưa đôi mắt hồng hào một lượt khắp cả nhà. Mọi đều nhận ông sắp tuyên bố chuyện quan trọng nên đều răm rắp im lặng. Ông nội hắng giọng: “Mọi đến đủ cả , xin bắt đầu .”
Tất cả đều nín thở chờ đợi câu tiếp theo của ông cụ. Tống Hâm để ý thấy, trong mắt vài còn ánh lên tia sáng rực.
Ông nội ho khan vài tiếng, đôi tay run run lấy từ trong túi một tờ giấy, mở mở mấy mới thẳng .
“Hai hôm , đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe. Kết quả cho thấy, mắc bệnh tim, chắc cũng còn sống bao lâu nữa. Bác sĩ bệnh nguy hiểm, lúc tái phát mà cấp cứu kịp thời thì thể mất mạng bất cứ lúc nào.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-306.html.]
Bác gái cả mắt liền đỏ hoe, nắm chặt lấy tay ông cụ: “Bố, bố đừng chứ, bố nhất định sẽ sống lâu trăm tuổi mà!”
Chú hai mất kiên nhẫn khoanh tay : “Câu nào câu nấy cũng thành ngữ, cô tưởng đang đóng phim truyền hình đấy ? Tỏ vẻ hiếu thảo lắm ? Sao lúc bố gì trong tay, chẳng thấy cô hiếu thảo như ?!”
Bác gái cả như , cãi : “Có sợ thiên hạ dị nghị, sợ là con ruột mà còn hiếu thuận bằng đứa con dâu chứ gì!”
Chú hai nhướng mày: “Cô ai đấy? Bớt ảo tưởng , cô tưởng bố già nên lẩm cẩm ? Bố tinh tường lắm, ông ai mới là thật lòng đối với . Nói cho cùng, một cùng m.á.u mủ thì so với con trai ruột?”
Ông dượng ngẩng đầu lên: “Chú hai , thế là đúng . Không quan hệ huyết thống chẳng lẽ tình ?”
Thấy ông dượng và bác gái cả về cùng một phe, chú hai cũng chẳng thèm đấu khẩu với họ nữa mà thẳng sang ông nội, hỏi: “Bố, bố phân xử xem, lễ Tết là con tặng quà đắt tiền nhất ?”
Bác gái cả tranh lời: “Con cũng thiếu giúp bố dọn dẹp nhà cửa!”
Ông dượng cao giọng: “Bố, chính bố , ai mới là hiếu thuận với bố nhất?”
Bọn họ cứ thế cãi ỏm tỏi bàn ăn. Cơn giận bốc lên đỉnh đầu, ông nội đập mạnh tay xuống bàn, quát lớn: “Đủ , tất cả im miệng cho ! thấy các chỉ sợ c.h.ế.t đủ nhanh thôi!”
Quát xong câu đó, vẻ mặt ông nội trở nên đau đớn tột cùng, ông ôm lấy n.g.ự.c ngã ngửa , bất tỉnh nhân sự.
Thấy ông nội ngã quỵ, Tống Hâm bật ngay dậy, đầu hét lớn với đám phía : “Tất cả im miệng! Còn mau gọi xe cấp cứu?”
Nói , xổm xuống đỡ ông dậy, tay túi áo ông, định tìm t.h.u.ố.c cấp cứu bệnh tim. Mấy họ hàng cũng giả nhân giả nghĩa xúm .
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Bác gái cả cất lên một tiếng the thé: “Bố ơi, bố thế? Bố đừng dọa chúng con mà!”