Mạnh Bà Xinh Đẹp Tuyệt Trần Livestream Trừng Trị Kẻ Ác - Chương 307

Cập nhật lúc: 2025-10-18 05:03:55
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông dượng rụt rè đưa tay , đôi bàn tay to bè ấn lên n.g.ự.c ông nội, chuẩn sơ cứu. Tống Hâm dượng chẳng gì về y thuật cả, cú ấn của ông khi gãy cả xương sườn của ông nội mất, thế là vội vàng đẩy ông .

Chú hai dùng móng tay bấm lòng bàn tay, vẻ mặt âm u khó đoán, một lời.

Tống Hâm tìm một hồi lâu mà thấy t.h.u.ố.c . Cậu , chợt nhận mấy phút trôi qua mà chẳng một ai trong đám họ hàng gọi xe cấp cứu cả.

Tống Hâm gầm lên: “Gọi điện thoại , còn ngẩn đó gì!”

Bác gái cả như bừng tỉnh khỏi cơn mê, vỗ đùi tự trách: “Xem , cuống quá hóa quýnh cả lên. Điện thoại của ?”

cầm điện thoại của lên, nhưng đôi tay cứ như theo sự điều khiển, bấm mãi mà xong dãy .

Ông dượng xua tay: “Ôi trời, cứ lề mề thế thì còn đợi đến bao giờ? Thôi đừng gọi xe cứu thương nữa, chúng tự lái xe đưa ông cụ đến bệnh viện . Chú hai, chìa khóa xe của ?”

Chú hai lề mề lôi chìa khóa xe từ trong túi , phe phẩy giữa trung: “Xe của hôm nay cấm lưu thông theo biển , rõ mà.”

Sắc mặt ông dượng lúc xanh lúc trắng. Chú hai nhếch mép , bỗng đổi giọng: “Này, ông cụ hôn mê bất tỉnh , các còn diễn kịch cho ai xem nữa? Chúng thôi đừng giả vờ giả vịt nữa, cứ thẳng là ông cụ qua khỏi , thế chẳng sẽ cho tất cả chúng .”

Nghe , Tống Hâm túm ngay lấy cổ áo chú hai: “Ông cái quái gì thế hả?”

Chú hai dang tay , với một vẻ mặt cà chớn: “Sao nào, sai ? chỉ suy nghĩ trong lòng thôi mà. Cậu cứ hỏi từng đây xem, ai mà nghĩ như ?”

Tống Hâm một vòng xung quanh, tất cả họ hàng đều đồng loạt im lặng, lảng tránh ánh mắt của .

Đôi mắt Tống Hâm đỏ ngầu: “Các đây là cố ý g.i.ế.c !”

Chú hai lập tức phản bác: “Thế gọi là cố ý g.i.ế.c ? Có bao nhiêu đôi mắt ở đây thấy, là do ông cụ tự phát bệnh, chúng chỉ là kịp đưa ông đến bệnh viện, bỏ lỡ thời gian vàng để cứu chữa mà thôi. Là tai nạn, là t.a.i n.ạ.n ngoài ý .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-307.html.]

Tống Hâm tức đến giậm chân: “Các cố tình câu giờ đúng ? Được, các gọi cấp cứu, gọi!”

Nói , xoay định đến bên bàn ăn lấy điện thoại của , phát hiện chiếc điện thoại vốn đặt cạnh ly rượu cánh mà bay. Tống Hâm đ.ấ.m mạnh xuống bàn một cái: “Các giấu điện thoại của ?”

Chú hai bĩu môi một cách thản nhiên: “Ai mà . Đồ của còn giữ , trách chúng .”

"Bác gái cũng giả lả hùa theo: “Ai da, vài thứ nó thế đấy, tìm thì thôi, một lúc là tự nó lòi ngay.”

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

Rõ ràng là điện thoại của Tống Hâm ai đó giấu trong lúc . Chừng nào ông nội còn tắt thở, bọn họ sẽ đời nào chịu giao nó .

Tống Hâm đám trong phòng đang tìm cách trì hoãn việc cứu ông, tức đến run rẩy. Nắm tay siết chặt , vung một cú đ.ấ.m thẳng mặt chú hai.

“Đồ súc sinh! Đó là bố ruột của mày đấy!” Tống Hâm gầm lên, những cú đ.ấ.m liên tiếp trút xuống mặt gã.

Chú hai hề đ.á.n.h trả, gã chỉ nhổ mấy ngụm máu, khẩy : “Mày bây giờ vẫn còn non và xanh lắm. Đợi đến lúc mày bằng tuổi tao thì sẽ hiểu, tiền mới là bố ruột của tao! Có tiền thì cái gì cũng giải quyết , tiền thì ông cũng chẳng là cái thá gì!”

Bác gái và chú dượng mỗi một bên vội giữ chặt lấy cánh tay Tống Hâm, lôi khỏi chú hai, rõ ràng là đang bênh vực gã. Tống Hâm căm phẫn liếc bọn họ, đám ngày thường mặt ông nội thì bằng mặt bằng lòng, ngờ bây giờ đoàn kết đến lạ.

Trong lòng bác gái và chú dượng đều đang những toan tính riêng. Kể từ khi ông cụ trúng năm triệu tệ, hai họ ngày đêm tơ tưởng, nhưng ông cụ quá kín kẽ, lữa mãi chịu lấy tiền chia cho . Nếu cứ đợi ông cụ trăm tuổi già thì đến năm tháng nào, chi bằng nhân cơ hội để ông , cùng chia tài sản thừa kế.

Tống Hâm nghiến chặt răng, môi trắng bệch. Cậu giằng khỏi tay bác gái và chú dượng, lao đến bên cạnh ông nội, quyết định cõng ông ngoài bắt xe đến bệnh viện.

Ngay khoảnh khắc Tống Hâm chạy tới bên ông, bỗng phát hiện lông mi ông khẽ rung lên. Cậu mừng rỡ kêu lên: “Ông nội, ông thấy tiếng con ? Mau tỉnh ông!”

Nghe thấy , đôi mắt của ông cụ khẽ nheo thành một đường nhỏ, khi quen với ánh sáng, ông từ từ mở mắt .

 

Loading...