Đến cửa quán, Linh Hạ cuối cùng cũng thể thở phào. Chỉ cần con cương thi tới đây, chuyện thành công một nửa. Việc tiếp theo chỉ là mở cửa, để nó bước , kết giới linh lực bên trong quán sẽ tự động tiêu diệt nó.
Linh Hạ nắm lấy tay nắm cửa, chuẩn mở , nhưng phát hiện dù đẩy thế nào cũng thể lay chuyển ."
"Nhã Nam thấy tình hình chẳng lành, cũng vội lao đến giúp một tay. Hai thầy trò dồn hết sức đẩy, mà vẫn tài nào mở cánh cửa.
Linh Hạ cau mày, chuyện thật kỳ quái. Rõ ràng khi , cô dựng một lớp kết giới trong tiệm. Khách bình thường sẽ thể mở cửa, nhưng đáng lẽ cô chứ. Cớ bây giờ ngay cả cô cũng bất lực thế ?
Nhìn kỹ , Linh Hạ mới phát hiện quán bar Nại Hà chỉ lớp kết giới linh lực của mà còn bao bọc bởi một tầng phòng hộ khác. Chính lớp màng kiên cố chặn đường của hai .
Vừa lúc họ rời , trong quán chỉ còn Hắc Vũ và Đào Đào. Người dựng nên vòng phòng hộ chắc chắn là Hắc Vũ. Pháp lực của vốn vượt xa Linh Hạ, bảo cô thể nào phá giải .
Con cương thi đuổi sát đến nơi, Linh Hạ và Nhã Nam chỉ cuống cuồng đập cửa gọi lớn.
“Hắc Vũ, mau mở cửa cho chúng ! Là chúng đây!”
Gọi khản cả cổ, bóng dáng Hắc Vũ mới lấp ló cánh cửa. Hắn thản nhiên đó, hai đang cầu cứu trong tuyệt vọng, khóe môi nhếch lên một nụ băng giá.
“Xin nhé, con cương thi đang ở ngay lưng hai vị . Nếu mở cửa, e rằng nó cũng sẽ tràn theo.”
Tim Linh Hạ như chìm xuống đáy vực. “Hắc Vũ, chẳng lẽ ngươi định cứ thế trơ mắt chúng c.h.ế.t ?”
Nụ mặt Hắc Vũ vụt tắt. Hắn chắp tay lưng, vẻ như chuyện chẳng liên quan đến , thong thả qua cánh cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-331.html.]
“Hai vị đều là tiên nhân, ắt hiểu rõ tính mạng của chúng sinh là hết. Hôm nay trong quán vẫn còn hơn chục vị khách, nếu để hai vị , há chẳng là đẩy họ chỗ c.h.ế.t ? Chuyện mạo hiểm như , đây tuyệt đối dám .”
Linh Hạ tức đến nghiến răng ken két, gằn giọng chửi: “Hay cho một Hắc Vô Thường lừng danh khắp bốn bể, đến lúc then chốt là một kẻ hèn nhát rụt cổ! là mặt lòng! Miệng thì rao giảng công lý đất trời, nhưng thực chất chỉ dồn thầy trò chỗ c.h.ế.t mà thôi! Hừ, hôm nay nếu hai chúng mệnh hệ gì ở đây, Thiên Đình sẽ mất hai vị tiên tử. Đến lúc Thiên Đế truy cứu, xem ngươi gánh tội thế nào!”
Hắc Vũ chỉ nhướng mày một cách dửng dưng: “Đó là chuyện của bản thần, phiền tiên tử bận tâm.”
Thấy Hắc Vũ lạnh lùng đến , Nhã Nam gần như thể tin nổi. Trước đây khi Tô Cô cứu, cô từng thời gian ở chung với Hắc Vũ. Cô Hắc Vũ tuy bề ngoài trầm tính, ít , luôn lẳng lặng việc và hiếm khi để tâm đến đám phàm, nhưng thực chất là một lương thiện bậc nhất, tấm lòng nhân hậu y hệt Tô Cô. Sao hôm nay trở nên tàn nhẫn và cay nghiệt đến thế?
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Cô còn kịp nghĩ thông, con cương thi lao đến ngay lưng họ. Cùng lúc đó, ở nơi xa vạn dặm, Thanh Minh huýt một tiếng sáo. Nghe thấy hiệu lệnh, con cương thi vung một chưởng hạ gục Linh Hạ, toan c.ắ.n nát cổ họng cô.
Chiếc chuông vàng Nhã Nam bỗng vang lên dồn dập. Nghe tiếng chuông, Tô Cô dịch chuyển tức thời đến cửa tiệm, bắt gặp cảnh tượng kinh hoàng .
Giương đông kích tây , Tô Cô thầm nghĩ, đôi mắt ánh lên một tầng băng giá lạnh lẽo. Lẽ cô nghĩ đến sớm hơn, tên Thanh Minh vẫn còn nước cờ hiểm. Hắn sẽ đời nào ngoan ngoãn chờ c.h.ế.t.
Ngay từ đầu, Thanh Minh chuẩn sẵn hai kế hoạch. Hắn cho đồng tiền Đào Đào về đ.â.m lén Tô Cô, đồng thời cho cương thi mai phục sẵn trong thành phố. Hắn đoán chắc Tô Cô sẽ đến tìm tính sổ, và chỉ cần cô , đám cương thi sẽ bắt đầu loạn. Trong trận quyết chiến sinh tử , nếu Thanh Minh thắng, cương thi thể mặc sức hoành hành trong thành. Còn nếu Tô Cô thắng, thì khi c.h.ế.t, Thanh Minh sẽ dùng con cương thi để thu hút sự chú ý của cô, từ đó giữ cho một con đường sống.
Dù kết quả , phần lợi vẫn luôn thuộc về Thanh Minh.
Tô Cô nhận rơi bẫy của , nhưng Linh Hạ đang gặp nguy ngay mắt, cô thể ngơ. Gom góp chút sức lực cuối cùng, Tô Cô loạng choạng tiến lên, dùng trường kiếm đ.á.n.h văng con cương thi.
Linh lực quanh Tô Cô gần cạn kiệt, một kiếm chẳng thể gây thương tổn gì đáng kể cho con cương thi. Nó đ.á.n.h bay xa nhưng nhanh dậy , nhe nanh múa vuốt lao về phía họ.
Được Tô Cô cứu khỏi hàm răng sắc nhọn, Linh Hạ vẫn hồn, tiếp tục đập cửa, van xin Hắc Vũ: “Hắc Vô Thường, bây giờ ngay cả Mạnh Bà đại nhân cũng đang lâm nguy, ngài mở cửa chứ?”