Nghỉ ngơi một chút mà  nghỉ  mười năm, Thái tử  một  triệu kiến .
 
 
Ta  trưởng thành, hiểu rõ Thái tử chỉ là một kẻ lừa gạt, và cũng hiểu rằng  chẳng thích  chút nào, thậm chí  thấy  là cảm thấy phiền phức.
 
 
Không ,  tranh  sự sủng ái lớn nhất thì tranh sự độc sủng. Ta thanh trừ hết những nữ nhân bên cạnh ,  sẽ là nữ nhân duy nhất của Thái tử.
 
 
Hôm nay,    chơi với một Tô tiểu thư nào đó. Hai  cùng  du ngoạn  hồ,  chuyện vui vẻ, còn  thì âm thầm lặn  nước theo con thuyền.
 
 
Đến giữa hồ, bọn họ bắt đầu  chuyện chính sự,  liền thò đầu lên  lén.
 
 
"Tô cô nương văn  chữ ,  hiểu  lễ nghĩa, quả thật khiến bản cung bội phục." Thái tử lên tiếng.
 
 
"Điện hạ quá khen , điện hạ mới là  tài hoa hơn , học rộng hiểu nhiều, tiểu nữ  dám so sánh." Vị Tô tiểu thư  cùng  nịnh nọt lẫn .
 
 
Thái tử  lớn: "Tô cô nương khiêm tốn , ngươi  chỉ tài hoa mà còn vô cùng can đảm. Không  ngươi  từng  qua,   ba mươi mốt vị tiểu thư cùng du ngoạn với bản cung, nhưng đều gặp  tai nạn  ?"
 
 
Ta ở  nước đắc ý  thầm, vị thứ ba mươi hai  cũng sẽ  gả cho  , cứ chờ  giả  thuỷ quỷ kéo nàng  xuống nước dìm chết...
 
 
"Mong điện hạ đừng chê , từ một tháng  tình cờ xem  thi tập của điện hạ, tiểu nữ liền sinh lòng ngưỡng mộ, cả gan xin phụ  cho gặp mặt  một , những chuyện khác đều  sợ." Tô tiểu thư  e lệ thổ lộ.
 
 
Thật xin   cô nương , từ nay về  chắc ngươi  dám đến gần bờ nước nữa .
 
 
Ta  trộm qua khe hở của ván thuyền, thấy Thái tử nhướn mày: "Ồ? Vậy  ngươi thích thơ của bản cung?"
 
 
"Một nam tử ôn văn nho nhã, phong độ ngời ngời như điện hạ,  đời   hiếm , hôm nay  gặp mặt... e là  chỉ thích mỗi thơ của ." Cô nương thẹn thùng cúi đầu.
 
[Truyện được dịch và biên tập bởi team Qi Qi, chỉ đăng tại tài khoản Me Qi Qi. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.♥️♥️]
 
Đến lúc ,  lặng lẽ lặn đến gần, chuẩn   tay.
 
 
Thái tử đột nhiên  dậy, ánh mắt dường như  về phía , khiến  sợ hãi rụt  .
 
 
Chẳng lẽ  phát hiện  ...
 
 
Tô tiểu thư cũng giật : "Có chuyện gì ?"
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/manh-nu-thai-tu-phi/05.html.]
Ta trốn  nước  dám ngoi lên, chẳng  thấy gì, chỉ  thấy tiếng kêu thất thanh của Tô tiểu thư: "Điện hạ, ,  cởi y phục  gì !"
 
 
Thái tử  lớn: "Lời  chân thành của Tô cô nương khiến bản cung cảm động đến  lời nào diễn tả , chỉ  cởi hết y phục  nhảy xuống hồ bơi vài vòng."
 
 
"Không,  ..." Giọng  của tiểu thư   như sắp : "Người đừng cởi nữa..."
 
 
"Hahaha, bản cung hiện tại đang  phấn khích,  thể nào bình tĩnh  !"
 
 
Nói xong, cùng với tiếng hét của Tô tiểu thư,  "ùm" một tiếng nhảy xuống nước.
 
 
Ta trơ mắt   từ  thuyền rơi xuống, miệng sủi bọt "ục ục", tay chân vùng vẫy loạn xạ, chìm xuống càng lúc càng sâu.
 
 
Hình như    bơi thì , đây là đang  gì ?
 
 
Ta rơi  hoang mang, tự hỏi  nên cứu   .
 
 
Phân vân một hồi, cuối cùng vẫn quyết định  cứu, dù  Thái tử c.h.ế.t đuối là chuyện nhỏ, còn việc   lộ mới là chuyện lớn.
 
 
Ta  cứu, còn  thị vệ,  bao lâu , đám thị vệ  nhảy xuống vớt  lên.
 
 
"Hahaha... Quên mất, bản cung   bơi..." Hắn   boong thuyền nôn nước, vẫn  lớn một cách hào sảng.
 
 
Tô tiểu thư  bên cạnh, vẻ mặt vỡ mộng, nức nở .
 
 
Trở  bờ, vị tiểu thư  từ chối đề nghị hộ tống, vội vàng cáo từ. Thái tử khoác tạm y phục của thị vệ, ướt sũng  run cầm cập cũng bỏ .
 
 
Lại phá hỏng việc của một đối thủ ,  vui vẻ bơi lội một vòng lớn.
 
 
Hết chương
 
 
Nhóm dịch: Team Qi Qi
 
 
Edit: Uyển Vĩnh Kim
 
 
Beta: Ngọc Kỳ