Lư Thanh  đến tìm  uống rượu: “Ta sắp  điều  nhậm chức ở nơi khác , sợ là mấy năm tới sẽ  gặp   nữa.”
 
 
 
“Sao  như ?” Ta lo lắng  phắt dậy: “Có  là…”
 
 
 
“Suỵt…” Nàng   bí hiểm: “Đừng lo, chỉ là một  thử thách cần thiết thôi, cơ hội   khác   cũng   ,  lẽ là nhờ phụ  giúp đỡ, hoặc cũng  thể… là nhờ công của ?”
 
 
 
Ta áy náy   gì,  sợ  chỉ  thể gây tác dụng ngược  thôi.
 
 
 
“Dù  thì,  cứ chờ xem tỷ tỷ tung hoành ngang dọc .” Nàng  hào sảng uống cạn một chén: “Tương lai  sẽ  Thừa tướng,  thấy triều đình  ngoài  , cũng chẳng còn ai khác.”
 
 
 
Thấy nàng  tự tin như ,  cũng yên tâm phần nào, cùng nàng  uống rượu.
 
 
 
Ta  ít khi uống rượu, uống đến cuối cùng cả hai bọn  đều  chếnh choáng,  mắt lúc ẩn lúc hiện ánh nến và vạt áo thêu viền vàng,  giọng  quen thuộc đang ồn ào.
 
 
 
“Được   … Ngươi  Thừa tướng của ngươi , đừng quấn lấy Thái tử phi của  nữa, nàng  sẽ  giúp ngươi …”
 
 
 
Lại gọi : “A Phù? A Phù? Tỉnh dậy , về nhà …”
 
 
 
Ta lảo đảo  dậy,   đang kính rượu ai: “Thừa tướng… Ta… bám đùi (*) ngươi đây…”
 
 
 
(*) Bám đùi hàm nghĩa là nhờ cậy, nhờ vả, trông cậy .
 
 
 
Giọng    chút bực bội: “Nàng bám đùi ai? Bản thái tử đang   mặt nàng đây, nàng  nên bám đùi  ? … Đừng uống nữa!”
 
 
 
Ta nheo mắt  kỹ,   thật sự   trai,  trượt xuống, ôm chặt lấy đùi , ngẩng đầu  nịnh nọt với .
 
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/manh-nu-thai-tu-phi/10.html.]
“Nàng  gì ! Buông , đây là đang ở ngoài đường,  …” Hắn cuống quýt đẩy đầu  , nhưng đẩy  nổi, đành kéo  .
 
 
 
Không    mà trở về , lúc tỉnh dậy đầu đau như búa bổ.
 
 
 
Thái tử bưng cho  bát canh nóng,  hiền từ: “Nàng tỉnh , tối qua  gì còn nhớ ?”
 
 
 
Ta cái gì cũng  nhớ, ngơ ngác  .
 
 
 
“Thôi bỏ .” Hắn  vẻ  vui: “A — Ta đút cho nàng.”
 
 
 
Ta mơ màng uống hết,   thở dài: “Lúc say rượu nàng thật ngoan, hỏi gì cũng , chỉ là    mấy câu là thật.”
 
 
 
“Kẻ   dối là  đấy, đừng tưởng  cũng như .” Ta nghiêm mặt: “Ta rốt cuộc   gì?”
 
 
 
“Cũng đúng.” Hắn vuốt ve khuôn mặt : “Nàng  nàng thích  nhất,  gặp  thích  ,  đó mỗi  gặp mặt đều càng thích hơn,  từng ghét bỏ .”
 
 
 
“Thật ?” Ta ngơ ngác, nhíu mày khó hiểu: “Chẳng lẽ đây cũng là lời trong lòng  ?”
 
 
 
“ , cũng là của .” Hắn  hôn  một cái: “Đây là lời thật lòng.”
 
 
 
Hết chương
 
 
 
Nhóm dịch: Team Qi Qi
 
 
[Truyện được dịch và biên tập bởi team Qi Qi, chỉ đăng tại tài khoản Me Qi Qi. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.♥️♥️]
 
Edit: Uyển Vĩnh Kim
 
 
 
Beta: Ngọc Kỳ