Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

MẠT THẾ CHI SỦNG YÊU THÀNH NGHIỆN - CHƯƠNG 52: TÌNH HÌNH HIỆN TẠI CỦA KHU AN TOÀN

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-02 17:29:52
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Muốn có thêm vật tư và đặc quyền thì phải đến bộ phận điều phối đăng ký làm nhiệm vụ, ví dụ như ra khỏi khu an toàn thu thập vật tư chẳng hạn, tất nhiên, trong khu nhà máy cũng có chợ giao dịch, tiền tệ ở đây đã không còn tác dụng, mọi người đều trao đổi bằng hiện vật."

Vừa nói, Lệ Nhậm vừa cẩn thận quan sát sự thay đổi sắc mặt của bọn họ.

Tuy nhiên, mấy người trước mặt chỉ trao đổi ánh mắt với nhau, không hề tỏ ra bất ngờ hay kinh ngạc.

Cũng đúng, những thông tin này rất dễ dàng dò hỏi được.

Vậy thì nói điều gì đó khác biệt vậy.

"Khu an toàn này trước đây là một nhà máy hóa chất khí đốt tự nhiên, nơi này không lâu trước khi zombie xuất hiện đã xảy ra vụ nổ do rò rỉ khí ga, đoàn của chúng tôi ban đầu được cử đến để khắc phục hậu quả."

Nhưng không ai ngờ rằng, sau một trận mưa lớn bất ngờ, thế giới đã hoàn toàn sụp đổ.

Ban đầu, thông báo bọn họ nhận được là ở yên tại chỗ, nhưng Lệ Nhậm không phải là người chịu ngồi chờ chết, thấy Thanh Vân chìm trong hỗn loạn, liền dẫn đội giải quyết đợt zombie đầu tiên xuất hiện trong Thanh Vân.

Sau khi dọn dẹp zombie bên trong, đường vào Thanh Vân chỉ còn lại 2 đường hầm xuyên núi.

Hơn nữa do địa hình đặc biệt bốn bề là núi của Thanh Vân, ngoại ô quanh năm bị mây mù bao phủ, tạo thành lớp chắn bảo vệ tự nhiên.

Zombie bên ngoài rất khó vào Thanh Vân, cùng lắm chỉ có vài con zombie lẻ tẻ trà trộn vào, giải quyết cũng rất dễ dàng.

Nơi này cứ thế trở thành một khu vực tương đối an toàn.

Nếu nói địa hình Thanh Vân là lớp chắn tự nhiên thứ nhất, thì bức tường của nhà máy hóa chất khí đốt tự nhiên này chính là lớp chắn nhân tạo thứ hai.

Nhà máy hóa chất khí đốt tự nhiên này là doanh nghiệp trụ cột của Thanh Vân, chiếm diện tích rất lớn, ít nhất 1/5 dân số Thanh Vân làm việc trong nhà máy này.

Điều đáng nói là, nhà máy này khi mới xây dựng vì cân nhắc đến vấn đề an toàn, đã xây dựng một bức tường cao gần 3 tầng xung quanh nhà máy.

Sau khi dọn dẹp xong zombie, Lệ Nhậm đã tổ chức cho những người dân còn sống sót trong Thanh Vân rút lui, toàn bộ di chuyển vào trong nhà máy.

Hơn nữa để đảm bảo an toàn, bọn họ còn dùng xi măng bịt kín những cổng khác, chỉ chừa lại duy nhất một cổng ra vào.

Tần Dục nhanh chóng sắp xếp thông tin trong lời nói của anh ta, đột nhiên nhận ra một điều: "Nghĩa là, lúc đầu, Lý đoàn trưởng và tư lệnh Trần không ở trong căn cứ, đúng không?"

Câu hỏi sắc bén này khiến Lệ Nhậm im lặng, một lúc lâu sau, anh ta trả lời với giọng nghiêm túc: "Bọn họ vây quét zombie ở Thanh Sơn bên cạnh thất bại, tôi nhận được tin liền đến hội quân, dẫn theo tàn quân trở về."

Thanh Sơn không giống Thanh Vân, nhìn khắp cả nước cũng được coi là thành phố lớn, số lượng zombie sau khi tận thế bùng nổ gần như tăng theo cấp số nhân, căn bản không thể so sánh với Thanh Vân vốn dĩ an toàn tự nhiên.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Hơn nữa vì trong nội thành khắp nơi đều có người sống sót ẩn náu, cũng không thể sử dụng vũ khí sát thương quy mô lớn để giải quyết.

Chỉ dựa vào mấy nghìn quân đội để đối phó với mấy chục vạn zombie, thất bại là điều không thể tránh khỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-chi-sung-yeu-thanh-nghien/chuong-52-tinh-hinh-hien-tai-cua-khu-an-toan.html.]

Sau khi 2 đội quân hợp nhất, mệnh lệnh cấp trên giao cho bọn họ là đóng quân tại chỗ mở rộng khu an toàn, đồng thời nghĩ cách truyền bá tin tức về khu an toàn ra ngoài.

Ban đầu cũng có không ít người nhận được tin tức chạy nạn đến đây.

Tuy nhiên, rất nhanh sau đó, hầu hết các nơi trong nước đều mất liên lạc, phạm vi thông báo được bằng radio cũng có hạn, nên bọn họ đã rất lâu rồi không gặp người sống sót nào.

Nghiêm Thừa Uyên không nhịn được hỏi: "Vậy sao sau đó anh lại xuất hiện ở công viên đó?"

Công viên đó cách Thanh Vân tận mấy trăm cây số đấy.

"Cũng là vì cứu người." Lệ Nhậm trả lời ngắn gọn.

Anh ta không nói rõ là cứu ai, nhưng nhìn việc anh ta một mình trở về Thanh Vân thì có thể thấy, hành động cứu người này chắc chắn đã thất bại.

Trời đã tối hẳn, căn phòng chìm trong bóng tối, Lệ Nhậm đứng dậy đi đến bên tường ấn công tắc, đèn huỳnh quang trên đầu "tách" một tiếng sáng lên.

Ứng Thiên Tiếu sững sờ: "Ở đây vậy mà có điện?"

Khóe miệng Lệ Nhậm giật giật: "Đây là nhà máy hóa chất khí đốt tự nhiên đấy, không có điện mới lạ."

Từ Khoa vô cùng kinh ngạc: "Tôi còn tưởng nhà máy này đã bị bỏ hoang rồi chứ, vậy mà vẫn có thể vận hành à?"

"Người dân Thanh Vân có rất nhiều người vốn làm việc trong nhà máy hóa chất khí đốt tự nhiên, rất quen thuộc với hoạt động của nhà máy, phát điện với bọn họ chỉ là chuyện nhỏ." Lệ Nhậm giải thích.

"Hiện tại khu nhà máy dựa vào nhiệt lượng do khí ga tự nhiên dự trữ cung cấp, nước và điện đều hoạt động bình thường, đáp ứng nhu cầu sinh hoạt hàng ngày của người dân ở đây là dư sức."

"Vấn đề duy nhất là lương thực khan hiếm nghiêm trọng, tuy chúng tôi đang tích cực mở rộng diện tích trồng trọt và chăn nuôi, nhưng khu an toàn này dù sao cũng có gần 10 vạn người sinh sống, lương thực tiêu thụ không phải là ít."

"Cái gì, 10 vạn người?"

Tất cả mọi người đều sững sờ.

10 vạn người không phải là con số nhỏ, cho dù mỗi người một ngày chỉ ăn một cái bánh bao, mỗi ngày cũng phải ăn hết 10 vạn cái bánh bao.

"Hai tháng tận thế bùng nổ, chúng tôi gần như đã chuyển hết đồ ăn ở các siêu thị lớn và cửa hàng lương thực trong Thanh Vân, lương thực cung cấp được mỗi ngày vẫn ngày càng ít đi," Lệ Nhậm lại ngồi xuống bên cạnh bọn họ, "Trước khi tôi rời khỏi khu nhà máy, trong khu nhà máy đã có không ít người gây rối vì không đủ ăn rồi."

"Nghĩa là, muốn tiếp tục duy trì sự ổn định của căn cứ, tiếp theo phải rời khỏi Thanh Vân đi tìm vật tư?" Tần Dục hỏi.

Lệ Nhậm gật đầu với ánh mắt nặng nề: "Các anh đến từ bên ngoài, tình hình bên ngoài Thanh Vân thế nào chắc các anh cũng rõ, mạo hiểm ra ngoài rất có thể sẽ mất mạng."

Nhan Ninh nghe cuộc trò chuyện của bọn họ, đại khái hiểu được tình hình hiện tại của khu an toàn này.

Những người có năng lực chiến đấu với zombie chắc chắn vẫn chủ yếu là quân nhân được huấn luyện bài bản, đa số người bình thường thậm chí không dám rời khỏi khu an toàn, bởi vì điều đó đồng nghĩa với việc có thể mất mạng bất cứ lúc nào.

Chẳng trách đãi ngộ của quân nhân nhìn chung tốt hơn người bình thường.

Loading...