Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

MẠT THẾ CHI SỦNG YÊU THÀNH NGHIỆN - CHƯƠNG 58: XIỀNG XÍCH MANG TÊN “TÌNH YÊU”

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-02 17:34:05
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thực ra lúc ban đầu, khu an toàn cũng từng thử sử dụng nhà ăn để cung cấp ba bữa ăn mỗi ngày cho toàn bộ khu an toàn, tuy nhiên cho dù là nấu ăn hay phân phối đều cần tốn rất nhiều nhân lực.

Thêm vào đó, lượng tiêu thụ vật tư về sau càng lúc càng nhanh, ngay cả việc ăn no ba bữa một ngày bình thường cũng không thể đảm bảo.

Sau đó đã thay đổi thành trực tiếp phân phối nguyên liệu nấu ăn đến từng hộ gia đình, như vậy cũng giảm bớt rất nhiều mâu thuẫn không đáng có.

Khu nhà xưởng ở phía đông bắc khu an toàn dựa vào các công nhân cũ mà có thể vận hành bình thường, cung cấp năng lượng điện, nhiệt, vân vân cho toàn bộ khu an toàn.

Trong nhà máy còn có một hệ thống thiết bị lọc nước hoàn chỉnh, có thể cung cấp một phần nguồn nước sạch.

Sau khi đi dạo hết một vòng, Nhan Ninh gần như đã quay trở lại chỗ ở của mình, khi đi ngang qua một con đường nhỏ hẹp, cô chú ý thấy có hai người đang giằng co ở phía bên kia con đường.

Cô nhớ người phụ nữ đó, chính là người chị đã làm thủ tục đăng ký cho bọn họ vào ngày đầu tiên đến khu an toàn.

Còn người đàn ông thì không quen biết, hoàn toàn chưa từng gặp mặt.

Bọn họ đang làm gì vậy?

Còn bên này, Trần Văn Tĩnh lại một lần nữa hất tay Lý Đức Khải ra: "Tôi đã nói rất nhiều lần rồi, tôi không có ý gì với anh, anh có thể đừng bám theo tôi nữa được không?"

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Lý Đức Khải không cho là đúng: "Tình cảm đều có thể vun đắp mà, Văn Tĩnh, em còn chưa chịu nói chuyện nhiều hơn với anh, cũng chưa hiểu rõ anh, sao có thể thích anh được chứ."

Trần Văn Tĩnh có chút mất kiên nhẫn: "Tại sao tôi phải tìm hiểu anh? Anh căn bản không phải kiểu người tôi thích."

Cô ấy quay đầu muốn rời khỏi đây, nhưng lại bị Lý Đức Khải chặn đường. Ánh mắt hắn ta nhìn cô chằm chằm, cố chấp nói: "Vậy em thích kiểu người như thế nào? Văn Tĩnh, nói cho anh biết đi."

Trần Văn Tĩnh cười khẩy: "Dù sao tôi cũng sẽ không bao giờ thích kiểu người như anh."

Sắc mặt Lý Đức Khải lập tức trở nên khó coi, hắn ta nắm chặt cổ tay Trần Văn Tĩnh, mạnh mẽ ấn cô ấy vào bức tường xi măng gồ ghề.

"Trần Văn Tĩnh, em tưởng anh không biết em đang nghĩ gì sao?" Lý Đức Khải cúi đầu ghé sát cô ấy, ánh mắt âm trầm, "Em không phải là thích kiểu như Lệ Nhậm sao? Giả vờ cái gì?"

Bức tường thô ráp cọ vào mu bàn tay Trần Văn Tĩnh, truyền đến cơn đau âm ỉ. Cô ấy cố gắng vùng vẫy, nhưng phát hiện sức lực của mình không thể chống lại Lý Đức Khải.

"Lý Đức Khải, anh đang nói nhảm cái gì vậy!"

Lý Đức Khải còn muốn mở miệng, thì bên cạnh đột nhiên vang lên một giọng nói ngọt ngào khác: "Hai người đang cãi nhau à?"

Cả hai cùng sững người, đồng loạt nhìn sang bên cạnh.

Nhan Ninh không biết từ lúc nào đã xuất hiện bên cạnh họ, đôi mắt vàng kim đang tò mò nhìn họ.

Trần Văn Tĩnh lập tức nhận ra, đây là cô gái mới đăng ký vào căn cứ mấy ngày trước.

Cơn giận dữ đang bùng cháy của Lý Đức Khải khi nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của Nhan Ninh liền tiêu tan đi vài phần. Hắn ta nheo mắt lại: "Sao, cô muốn xen vào việc của người khác?"

Nhan Ninh lắc đầu: "Tôi chỉ tò mò, đến xem thôi, hai người cứ tiếp tục."

Lý Đức Khải: ?

Xem? Xem cái gì?

Ánh mắt hắn ta chuyển sang Trần Văn Tĩnh: "Em quen cô ta à?"

"Liên quan gì đến anh?" Trần Văn Tĩnh cười lạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-chi-sung-yeu-thanh-nghien/chuong-58-xieng-xich-mang-ten-tinh-yeu.html.]

Lý Đức Khải đánh giá cô, cảm xúc bốc đồng cũng dần dần bình tĩnh lại. Hắn ta mỉm cười: "Không sao, lần sau nói chuyện tiếp nhé, dù sao chúng ta còn nhiều thời gian mà."

Trần Văn Tĩnh lạnh lùng quay mặt đi, không muốn để ý đến hắn ta.

Lý Đức Khải buông tay cô ấy ra, nhìn Nhan Ninh với ánh mắt khó hiểu, rồi đi dọc theo con đường nhỏ.

Cho đến khi bóng dáng người đàn ông biến mất, Trần Văn Tĩnh mới thở phào nhẹ nhõm, nghiêm túc cảm ơn Nhan Ninh: "Cảm ơn cô đã giúp tôi."

Nhan Ninh chớp chớp mắt, cô cũng được coi là giúp đỡ sao?

"Hắn ta là ai? Tại sao lại quấn lấy cô?" Nhan Ninh hỏi.

"Lý Đức Khải, đoàn trưởng đoàn 274."

Thì ra hắn ta chính là Lý đoàn trưởng mà Lệ Nhậm đã nhắc đến?

Nhan Ninh có chút bất ngờ, nhìn qua có vẻ trẻ hơn so với tưởng tượng của cô. Trước đó, Nhan Ninh còn tưởng Lý đoàn trưởng là một ông già.

"Còn tại sao lại quấn lấy tôi..."

Trần Văn Tĩnh im lặng, một lúc lâu sau mới miễn cưỡng nói: "Nói ra thì, tôi suýt nữa đã kết hôn với hắn ta."

"Kết hôn?" Nhan Ninh nghi ngờ, "Không phải cô không thích hắn ta sao?"

"Trước khi tận thế bùng nổ, gia đình đã sắp xếp cho tôi xem mắt, lúc đó đâu thể nói thích hay không thích." Trần Văn Tĩnh cúi đầu nói.

Lúc đó, mặc dù cô ấy cũng đã cố gắng trao đổi với cha mẹ, bày tỏ sự phản đối của mình, nhưng cha mẹ hoàn toàn không quan tâm đến suy nghĩ của cô ấy.

Mẹ cô ấy thậm chí còn cảm thấy thích hay không cũng không quan trọng, tình cảm vốn là thứ hư ảo.

"Văn Tĩnh à, lúc trước mẹ với bố con cũng kết hôn như vậy, bây giờ chúng ta không phải sống rất tốt sao? Con xem, còn có một đứa con gái ưu tú như con nữa."

Đối với họ, Lý Đức Khải tuổi trẻ tài cao, gia đình khá giả, ngoại hình cũng tạm được, quả thực là chàng rể hoàn hảo.

Cha mẹ cô ấy hoàn toàn không hiểu Trần Văn Tĩnh đang chê bai điều gì, chỉ cảm thấy cô ấy vô lý.

Sau đó, Trần Văn Tĩnh nghĩ cách trốn buổi gặp mặt của hai bên gia đình, kết quả lại khiến cha mẹ nổi trận lôi đình, cãi nhau một trận long trời lở đất ở nhà.

Tuy nhiên, chỉ vài ngày sau, tận thế bùng nổ, sự hỗn loạn này đã khiến nhiều chuyện thay đổi, bao gồm cả đám cưới mà cha mẹ cô dự định tổ chức vào năm sau.

Nghe những lời của Trần Văn Tĩnh, không biết tại sao, Nhan Ninh lại nhớ đến lời giáo viên ở yêu giới từng nói, con người và yêu quái có một điểm khác biệt rất lớn.

So với yêu quái tự do phóng khoáng, con người dường như bị ràng buộc bởi quan hệ huyết thống nhiều hơn.

Đây là một loại xiềng xích mang tên "tình yêu", hơn nữa còn khiến bạn không thể trốn thoát.

Lúc đó, Nhan Ninh không thể hiểu ý nghĩa của điều này, tình yêu làm sao có thể là xiềng xích được?

Bây giờ cô hình như đã hiểu ra đôi chút.

"Cha mẹ cô, bây giờ đang ở đâu?" Nhan Ninh hỏi.

"Cha tôi đang ở trong khu nhà máy, mẹ tôi đã mất khi tận thế mới bùng nổ."

"Vậy cha cô vẫn mong cô kết hôn với hắn ta sao?"

Loading...