Mạt thế : Cô Ấy Là Người Có Dị Năng Điều Khiển Tinh Thần Mạnh Nhất - Chương 501

Cập nhật lúc: 2025-12-14 06:58:20
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộc Chiêu đợi lầu tòa nhà cư trú, đầy hai phút, một bóng bỗng nhiên xuất hiện mặt cô.

Nhìn kỹ , là Tề Nguyện.

"Đi theo ." Cô bé một câu ngầu.

Mộc Chiêu ngẩn : "Ơ... bộ ?"

Tề Nguyện gì, chỉ đặt một tay lên vai cô.

Giây tiếp theo, Mộc Chiêu cảm thấy vai một lực đẩy, đó cả vèo một cái bay .

Dọc đường, thứ xung quanh như kéo dài vô tận, hòa thành một mớ hỗn độn, hoa mắt chóng mặt.

Đến khi hồn, cô ở trong phòng liên lạc .

Nhìn đồng hồ, chỉ mất hai phút.

Mộc Chiêu cảm thấy dày khó chịu, lẽ đầu xe cao tốc hình quen.

Tề Thụ đợi bàn điều khiển liên lạc từ xa, gật đầu với cô: "Đến , cả dùng liên lạc từ xa, cho chuẩn xong , đây, gọi ."

Mộc Chiêu: "..." Sao cảm giác thái độ tên vênh váo hẳn lên thế nhỉ?

Cô điềm nhiên bước tới, gọi đến liên lạc từ xa của căn cứ 7.

" bảo Tập đoàn Thụy Thần chẳng ý gì mà, giờ định xuất binh đ.á.n.h khu Lục Bắc, thật đám cấp tập đoàn nghĩ cái gì trong đầu."

Tề Thụ phịch xuống bên cạnh, mắng.

Mộc Chiêu liếc một cái, để ý đến , lẳng lặng chờ kết nối.

Một lát , hình chiếu ảnh của Sở Tự xuất hiện giữa phòng.

[Mộc Chiêu, sức khỏe cô hồi phục ?]

[Đỡ nhiều , cảm ơn Thủ trưởng quan tâm.]

[Về suy đoán Tập đoàn Thụy Thần chuẩn tấn công khu Lục Bắc, Đinh Phiếm Hải thông báo cho . Chúng bố trí phòng thủ xong, sẵn sàng ứng chiến bất cứ lúc nào.

Ngoài , ngay tuần , một phụ nữ tên Phí Diên dẫn cả một quân đoàn đến căn cứ 32, theo sự sắp xếp của cô đến đầu hàng...

xác nhận với Đinh Phiếm Hải, đúng là chuyện , nên giữ đám .]

Mộc Chiêu thương nặng quá, suýt quên béng chuyện , lúc Sở Tự nhắc mới nhớ :

[Rất , sắp xếp họ ở căn cứ 32 ?]

Sở Tự: [Căn cứ 32 quy mô quá nhỏ, để nhiều binh lính kinh nghiệm như ở đó quá lãng phí, phân tán họ đến căn cứ 35, 13, 19. Phí Diên và mấy thành viên nòng cốt thì nhận trực tiếp căn cứ 7.]

Mộc Chiêu hiểu ý: [Anh đề phòng họ kết bè kết phái, tránh để Phí Diên trở thành Trang Hạc thứ hai?]

Sở Tự im lặng một lúc, gật đầu: [Ừ, dù vết xe đổ vẫn còn đó. Chiêu sách phản của cô dùng , khu Lục Bắc đang cần .]

Mộc Chiêu nhận lời khen , đó chuyển chủ đề chuyện chính:

[Lần sẽ đưa cả quân đoàn liên minh cùng trở về khu Lục Bắc, tuy nhiên, định sắp xếp một phần binh lực đóng quân tại căn cứ 24.

Một mặt che giấu binh lực thực sự, mặt khác thể tùy cơ hành động, tấn công hậu phương địch.]

Sở Tự suy nghĩ một lát, gật đầu: [Được, bao giờ về?]

[Một ngày , muộn nhất năm ngày sẽ đến căn cứ 24.]

[Có bất kỳ tình huống đổi gì, liên hệ kịp thời với căn cứ.]

[Đã rõ.]

Cúp máy, Mộc Chiêu đầu Tề Thụ bên cạnh.

Tên đang dạng chân, tư thế đó gọi là hống hách, còn tưởng đến đòi nợ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-501.html.]

Tề Thụ nhận ánh mắt của Mộc Chiêu, hất cằm về phía cô nữa: "Tên Hoắc Tranh , đồng ý chi viện khu Lục Bắc ?"

Mộc Chiêu nheo mắt: "Anh đang hỏi ?"

Tề Thụ nhướng mày trái : "Chẳng lẽ ở đây còn thứ ba?"

Mộc Chiêu mỉm , chuyển chủ đề: "Nhắc mới nhớ, hình như gọi là Tổng chỉ huy bao giờ, là bây giờ gọi một tiếng xem nào."

Tuyền Lê

Cô cố tình dùng giọng điệu trêu trẻ con.

Sắc mặt Tề Thụ đổi, giữa hai lông mày hiện rõ vẻ giận dữ: "Cô đúng là Tổng chỉ huy quân đoàn liên minh, nhưng đây là căn cứ 12, là Tổng chỉ huy của Tề thị, cô mới gọi một tiếng Tổng chỉ huy đấy."

Nghe đến đây, Mộc Chiêu khỏi bật khẽ – quả nhiên ảo giác, khí thế tên kiêu ngạo hơn nhiều.

Nghĩ cũng , trong lòng Tề Thụ vẫn luôn nén một cục tức, phục khi cô chỉ huy.

Mộc Chiêu nhã nhặn : " , nên gọi một tiếng Chỉ huy Tề. chắc quên, chúng sắp khu Lục Bắc chứ? Theo cách của , sớm muộn gì cũng gọi một tiếng Tổng chỉ huy thôi, ?"

Tề Thụ bực bội tặc lưỡi một tiếng, đầu gì nữa.

Mộc Chiêu đổi giọng: "Đã ở đây là Tổng chỉ huy, thì danh sách vũ khí trang , chỉnh đốn đội ngũ... những việc giao cho lo liệu, đợi xem báo cáo của Chỉ huy Tề."

Tề Thụ nhíu mày, cảm thấy sai sai – việc đều là ?

"Cô chỉ huy việc?"

Mộc Chiêu giả vờ ngạc nhiên nhướng mày: "Đây là căn cứ 12 mà, chỉ quyền hạn, những việc quan trọng đương nhiên chỉ thể do sắp xếp ."

Tề Thụ cứng họng, đành ngầm thừa nhận.

Mộc Chiêu hỏi: " thấy mức độ tự động hóa của Tề thị cao, hiệu suất chắc chắn kinh , một ngày chắc là đủ nhỉ?"

Tề Thụ hừ một tiếng: "Đương nhiên đủ, nửa ngày là xong."

Mộc Chiêu vỗ tay: "Vậy thì quá, thế thì việc sắp xếp xuất chinh cũng giao cho nhé, Chỉ huy Tề."

Nói xong, cô phủi tay bỏ , vẻ mặt nhẹ nhõm vô cùng – nhẹ nhõm , việc đùn đẩy hết , cô chẳng gì cả.

Tề Thụ bực bội đập bàn – Mẹ kiếp! Lại chơi một vố!

Bây giờ việc đổ hết lên đầu , cô thì , gọi một tiếng Chỉ huy xong phủi m.ô.n.g , chẳng gì!

Biết thế gọi cô một tiếng Tổng chỉ huy cho xong, mất miếng thịt nào .

...

Tuy đùn đẩy việc cho Tề Thụ, nhưng Mộc Chiêu cũng định rảnh rỗi thật.

Rời khỏi phòng liên lạc, cô gặp Hoắc Tranh và Hoắc Đường, nhờ quân đoàn nhà họ Hoắc chi viện khu Lục Bắc.

như Tề Tuyên , vì hành động mạo hiểm cứu đó của cô, hai em nhà họ Hoắc do dự đồng ý lời thỉnh cầu của cô.

Có thể cảm nhận thái độ của Hoắc Tranh đối với cô đổi.

Trước đây chuyện với cô, giọng điệu và biểu cảm của ông luôn mang theo vài phần lạnh lùng sắc bén, giờ dịu nhiều.

Nói chuyện với hai xong, Mộc Chiêu gọi ba Đinh Phiếm Hải, Sở Thiệu Vũ, Sở Tịnh Lan đến, định đồng bộ tình hình hiện tại của khu Lục Bắc, bàn bạc kế hoạch tác chiến tiếp theo.

Khi Sở Thiệu Vũ bước , mặt vết thương mới, do đ.á.n.h .

Mộc Chiêu quá quen với việc , nhưng vẫn hỏi một câu: "Sao thế?"

Mắt Sở Thiệu Vũ sáng rực: " đấu vài chiêu với Đoạn Tam, lợi hại thật đấy, thậm chí thua kém Hải!"

Đinh Phiếm Hải liếc một cái, gì.

Mộc Chiêu thuận miệng hỏi: "Binh lính quân đoàn dạo sắp xếp thế nào?"

Đinh Phiếm Hải : " mượn sân huấn luyện ở đây, cho tăng cường tập luyện mỗi ngày, quân đoàn nhà họ Hoắc tập cùng chúng , tiện thể cho hai quân cọ xát phối hợp."

"Rất , lơ là lúc nơi mới là tác phong nên của quân đoàn liên minh chúng ." Mộc Chiêu gật đầu, "Đừng học theo ai đó họ Tề, chỉ oai quan chức."

Tề Thụ tới cửa phòng họp: "..." Cậu thấy lưng ?

Loading...