Trong xe, Du Khải thấy cảnh , thầm nghĩ: Quả nhiên là hai dị năng giả điều khiển điện từ.
Lúc , hai quả cầu sét bỗng nhiên đồng loạt đổi hướng, lượt bay về phía và phía đoàn xe.
Sắc mặt Du Khải biến đổi, hét lớn với Linh Độ bên ngoài: "Mau mở rộng phạm vi kết giới đến mức tối đa!"
Linh Độ lập tức thực hiện mệnh lệnh, chỉ thấy hét lớn một tiếng, gân cổ nổi lên, dùng sức thấy rõ bằng mắt thường.
Trong tầm của , thể thấy phạm vi cụ thể của kết giới.
thể thấy, hai quả cầu sét đó trong khoảnh khắc lao tới một nữa bật ngược trở .
Kết giới đang mở rộng, cố gắng bao trùm cả đoàn xe trong.
Tuy nhiên, đoàn xe dài tổng cộng ba bốn trăm mét.
Linh Độ trong thời gian ngắn mở rộng kết giới đến giới hạn thể , gần như tiêu hao hết tinh lực.
Hắn kiệt sức ngay lập tức, thậm chí cũng vững, quỳ một gối xuống đất – còn sức để mở rộng kết giới thêm nữa.
Dù , kết giới vẫn thể bao phủ cả đoàn xe.
Hai quả cầu sét đến hai đầu đoàn xe, rõ ràng là tìm sơ hở của kết giới.
Các binh lính trong xe kinh hãi hai quả cầu sét lơ lửng trung.
lúc , đá vụn bên đường bỗng nhiên bay lên khỏi mặt đất, đó tụ thành vô bán cầu khổng lồ, che chắn phía đoàn xe.
Cùng lúc đó, ở đầu đoàn xe, vài dị năng giả thực vật hóa dùng những cành lá to khỏe dựng lên một chiếc ô bảo vệ khổng lồ.
Hai quả cầu sét đ.â.m mặt đá, ô bảo vệ, bật ngược theo hướng ngược .
Ngay đó, hai quả cầu sét giải phóng năng lượng ngoài.
Sấm sét tạo thành hình vòng cung, thế mà vòng qua mặt đá và ô bảo vệ, lao về phía mấy chiếc xe địa hình ở rìa!
Xe đ.á.n.h trúng, trong xe đều sốc ngất ngay lập tức.
Tung xong đòn , hai quả cầu sét nhanh chóng đầu về hướng đến, rút lui.
[Đoàn trưởng, ba xe thương nặng! Ngoài , xe hỏng thể khởi động!]
[Đội y tế, cứu ! Điều chỉnh phân bổ nhân sự, chuẩn bỏ xe!]
Du Khải sa sầm mặt mày lệnh.
Mặc dù dị năng giả cường hóa máy móc thể sửa xe, nhưng rõ ràng bây giờ thời điểm để sửa xe, dù kẻ địch thể bất cứ lúc nào.
Giọng phó đoàn trưởng vang lên trong kênh liên lạc: [Đoàn trưởng, hai quả cầu điện là dị năng giả điều khiển điện từ ?]
Du Khải: [Không còn nghi ngờ gì nữa, hơn nữa chắc là của căn cứ 7.]
Phó đoàn trưởng kinh ngạc : [Căn cứ 7? Chúng khu Lục Bắc lâu, họ điều từ căn cứ 7 đến ngăn cản chúng , tốc độ chi viện ... quá đáng ?]
Du Khải nhíu mày, gì.
Anh cho rằng khu Lục Bắc bình thường thể thành chi viện nhanh như , mà hai khả năng –
Hoặc là họ xui xẻo, những tình cờ ở gần đó;
Hoặc là khu Lục Bắc sớm dự liệu họ sẽ đến nên chuẩn sẵn sàng.
Không thể ôm tâm lý may mắn, nên cho rằng là khả năng thứ hai.
Nếu là khả năng thứ hai...
Thì khả năng tình báo của khu Lục Bắc thể là vượt xa dự tính của họ.
Nếu đúng là , khu Lục Bắc vẫn luôn che giấu thực lực, trận chiến e là dễ đánh.
Du Khải cân nhắc trong lòng, liệu nên báo cáo cho Tô Khinh Thần, đ.á.n.h giá chiến dịch ?
Một lát , từ bỏ ý định .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-507.html.]
Bởi vì nhớ , trong chiến dịch căn cứ 22, trong quân đoàn ít binh lính mất khả năng chiến đấu do hít Pheromone của Não Đỏ Thâm Hải.
Lúc đó Du Khải báo cáo với Tô Khinh Thần, năng lực của những hải thú biến dị quá quỷ dị, cho dù chiến thắng chiếm căn cứ 22, họ cũng thể giữ căn cứ.
Nói cách khác, trận chiến dù thắng thua cũng bất kỳ lợi ích nào.
Tô Khinh Thần theo đề nghị của , ngược còn mắng một trận tơi bời, kết luận quá sớm, tâm lý d.a.o động, ý chí kiên định.
Lúc cũng là tình huống tương tự.
Dù phân tích thế nào, Tô Khinh Thần e là cũng dễ dàng lọt tai.
Anh thở dài, hiểu rằng dù thế nào cũng ít nhất đến căn cứ 13, thăm dò thực hư, nếu sẽ thuyết phục Tô Khinh Thần.
Anh cầm thiết liên lạc xe lên nữa, lệnh: [Nhanh chóng chỉnh đốn đội ngũ, tiếp tục tiến lên!]
Bên , Mộc Chiêu dẫn đội đặc động đến căn cứ 13.
Đoàn xe quân khu căn cứ, nhận tín hiệu từ xa, đến từ trung tâm chỉ huy căn cứ 7, là do Sở Nhất Ngưng gửi.
[Mộc Chiêu, mười phút nhận tin nhắn từ Tô Dư Huy, tin quan trọng – Tô Khinh Thần thể đang ở căn cứ 6.]
Mộc Chiêu sững sờ, lập tức hô dừng xe, đó tùy tiện vẫy một lính ngang qua, bảo đó đưa cô đến bộ chỉ huy.
Người lính đó từng gặp Mộc Chiêu, nhưng thấy quân hàm vai áo tác chiến của cô, quân hàm dọa sợ, nhận phận cô đơn giản, theo phản xạ chào một cái hô "Thủ trưởng".
Mộc Chiêu xua tay: "Nhanh, đưa đến bộ chỉ huy!"
Người lính vội vàng đưa cô đến bộ chỉ huy, tuy ở căn cứ 13 chẳng mấy ai từng gặp Mộc Chiêu, nhưng dựa quân hàm tượng trưng cho cấp bậc vai.
Cô một mạch trở ngại, tòa nhà bộ chỉ huy.
Người phụ trách căn cứ Văn Thế Hân vội vã đón Mộc Chiêu, yêu cầu của Mộc Chiêu xong liền đưa cô đến phòng liên lạc.
Mộc Chiêu bảo tạm thời rời khỏi phòng.
Sau đó chậm trễ một giây, lập tức liên lạc với Sở Nhất Ngưng, xác nhận nguyên văn lời Tô Dư Huy.
Nguyên văn là: [Mấy ngày gần đây mạo hiểm một chút, vùng bên cạnh tín của Tô Khinh Thần, Tô Khinh Thần đích đến căn cứ 6, định chỉ huy quân đoàn tác chiến ở hậu phương lớn.
Tính thời gian thì chắc đến căn cứ 6 , chẳng bao lâu nữa sẽ hành động lớn.
Thời gian , mấy tai mắt cài bên cạnh đều lộ, tính mạng khó bảo , xin cô nhất định thành kế hoạch ám sát!
Chỉ khi Tô Khinh Thần c.h.ế.t, mới thể cứu của , nhờ cậy cả cô.]
Tuyền Lê
Nghe xong tin tức , Mộc Chiêu vẻ mặt nghiêm trọng, chìm suy tư.
Sở Nhất Ngưng hỏi: [Tiếp theo tính ? Hành động theo kế hoạch ban đầu, tạm thời án binh bất động?]
Mộc Chiêu từ tốn : [Cứ theo kế hoạch ban đầu mà .]
Sở Nhất Ngưng trả lời: [Được, chúng lập tức xuất phát đến chỗ cô hội hợp.]
Mộc Chiêu gật đầu: [Chú ý hành động kín đáo, đề phòng lính trinh sát của địch.]
Sở Nhất Ngưng: [Yên tâm.]
Cúp máy, Mộc Chiêu trong phòng, bức tường trầm tư.
Lúc , tiếng gõ cửa: "Thủ trưởng, là , Sở Cạnh Kiêu."
"Vào ."
Mộc Chiêu thoát khỏi dòng suy nghĩ, cửa.
Sở Cạnh Kiêu bước , mang theo tin tức từ chiến tuyến phía :
"Đội tiên phong giành thắng lợi bước đầu, nhưng quân đoàn địch dừng , khi bỏ xe tiếp tục tiến về phía căn cứ 13."
Mộc Chiêu suy nghĩ hỏi: "Đoàn trưởng là ai, rõ ?"
Sở Cạnh Kiêu: "Theo lời Đinh Phiếm Hải, đoàn trưởng chắc là Du Khải, tín bên cạnh Tô Khinh Thần."
"Thân tín..." Mộc Chiêu ngẫm nghĩ một lát, trong mắt lóe lên tia sáng u tối, "Cảm giác thể lợi dụng cái tên tín đấy!"