Mạt thế : Cô Ấy Là Người Có Dị Năng Điều Khiển Tinh Thần Mạnh Nhất - Chương 509
Cập nhật lúc: 2025-12-14 09:05:58
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khoảng 30 phút , Du Khải vẫn .
"Phó đoàn, đây, cần tìm đoàn trưởng ?" Một binh lính lo lắng hỏi.
Phó đoàn trưởng vẻ mặt lo âu, nhất thời cũng quyết định thế nào.
Lúc , một khác chỉ về hướng Du Khải rời lúc nãy, hét lớn: "Nhìn kìa, đoàn trưởng về !"
Mọi về hướng đó, trong khu rừng ngập tràn ánh sáng lạnh lẽo, bóng dáng Du Khải xuất hiện cách đó xa.
Thực kỳ lạ, bởi vì lính lên tiếng là dị năng giả trinh sát, theo lý mà , trong vòng 200 mét đến gần đều thể phát hiện ngay lập tức.
Sao đến gần thế mới phát hiện?
Phó đoàn trưởng đầu tiến lên, gọi một tiếng "Đoàn trưởng".
"Ừ, việc gì to tát." Du Khải bình tĩnh , "Rút quân thôi."
Mọi kinh ngạc: Rút quân mà gọi là việc gì to tát ?
Phó đoàn trưởng cảm thấy , trạng thái của Du Khải mắt quá lạ.
cũng rõ lạ ở chỗ nào, bèn hỏi: "Tại rút quân?"
"Chuyện còn hỏi , tập đoàn thể coi mạng gì, nhưng thể đối xử với các chiến hữu như ." Du Khải chậm rãi , dừng bước.
Anh nghiêng chỉ về phía Đông: "Vùng duyên hải xảy chuyện gì, trong lòng cũng rõ, hơn nữa tấn công khu Lục Bắc vội vàng.
Ngay cả tổng chỉ huy cũng nắm rõ thực lực thực sự của khu Lục Bắc hiện nay, nên mới phái chúng tiên phong.
Nói cho là tiên phong, thực chính là bia đỡ đạn, lấy mạng chúng để thăm dò thực lực đối phương.
Tập đoàn nên dành sức lực và nhân lực để xây dựng nơi trú ẩn kiên cố hơn, chứ để chúng hy sinh vô ích."
Mọi đều những lời dọa sợ, nhất thời im bặt.
Những sự thật tuy trong lòng ai cũng rõ, nhưng ai dám thẳng như , nhất là mặt bao nhiêu thế ...
Lỡ như ai đó mách lẻo lên , giáng chức hạ cấp là chuyện nhỏ, mất mạng cũng là chuyện thể xảy .
"Đoàn trưởng... rốt cuộc ?"
"Làm cái gì?" Du Khải nhíu mày, giọng điệu vui, " nghĩ thông suốt một việc, hạ quyết tâm , đơn giản thôi, bảo rút quân, thấy ?"
Mọi , trả lời thế nào.
Phó đoàn trưởng d.a.o động: " rút quân... về cũng sẽ truy cứu trách nhiệm, chừng tính mạng khó bảo ..."
"Trách nhiệm gánh, truy cứu cũng đến lượt các ."
Du Khải giải thích thêm, lướt qua họ về phía đoàn xe, hét lớn với mấy trăm đang đợi ở đó:
"Toàn quân lệnh, rút quân ngay bây giờ, về căn cứ 6, lập tức!"
Năm phút , đoàn xe khởi hành, đầu, rút lui về hướng Tây Nam.
Trong một góc ai chú ý, một con chuồn chuồn biến dị nhỏ đậu ngọn cây, vỗ cánh bay lên, theo đoàn xe.
Cách đó 10 km, mấy chiếc xe địa hình quân sự đậu một đất trống trong rừng.
Sở Nhất Ngưng nhận thông tin từ t.ử thể truyền về, báo cáo tình hình cho những trong các xe khác.
Mộc Chiêu xong, thở phào nhẹ nhõm: [Xem bước đầu tiên khá thuận lợi. Tiếp theo, là đợi Du Khải mở đường cho chúng .]
Sở Nhất Ngưng: [T.ử thể 8 bám theo quân đoàn địch , đợi họ vượt qua biên giới, chúng sẽ theo.]
Sở Tự: [Giữ cách, trong quân đoàn đối phương dị năng giả trinh sát.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-509.html.]
Mọi đáp: [Rõ.]
Lúc , Hoắc Đường cùng xe với Mộc Chiêu tò mò hỏi cô: "Cô gì với tinh thần của Du Khải ?"
"Không gì đặc biệt cả." Mộc Chiêu , " ký ức của , phát hiện thực từng ít ý niệm rút quân.
Đã , bèn củng cố ý niệm của , biến ý niệm thành quyết tâm kiên định.
Nói trắng , chỉ để thuận theo ý chí của chính thôi."
Làm như , thứ nhất để bất kỳ dấu vết kiểm soát tinh thần nào, sẽ dị năng giả hệ Tinh thần của Bến Cảng phát hiện; thứ hai Du Khải cũng sẽ phát hiện chuyện kiểm soát.
Trước khi thả về, Mộc Chiêu bảo Vấn Kinh xóa đoạn ký ức kiểm soát trong đầu .
Đồng thời, cô còn thực hiện ám thị tinh thần yếu đối với Du Khải, để cho rằng rời khỏi đoàn xe chỉ là tìm một nơi yên tĩnh để suy nghĩ cách đưa quyết định.
"Ra là ..." Hoắc Đường hiểu , lập tức hỏi:
" còn một điểm tò mò nữa, loại thú tinh thần của cô, rõ ràng cô giống hệ tấn công hơn, mà thể ký ức?"
Mộc Chiêu , hỏi: "Cái ... bởi vì quả thực thuộc loại khá đặc biệt. Cô thể coi là chiến binh năng trong lĩnh vực hệ Tinh thần."
Lời vẻ tự đại, nhưng Hoắc Đường chứng kiến tinh thần lực và các loại kỹ năng hệ Tinh thần của Mộc Chiêu, rằng hề chút khoa trương nào.
Hoắc Đường thở dài:
"Thật ghen tị... cũng sở hữu kỹ năng thuộc hệ tấn công, tâm, sửa đổi ký ức, kiểm soát tinh thần... loại nào cũng .
Tiếc là kỹ năng của đều là loại khiến phát điên."
Mộc Chiêu : "Sẽ chỗ dùng thôi, đây dị năng giả hệ Tinh thần kiêng kỵ, đặc biệt là hệ tấn công.
với sự xuất hiện của hải thú hệ Tinh thần, hiện trạng sẽ nhanh chóng đổi.
Trong tương lai thể dự đoán , tất cả dị năng giả hệ Tinh thần đều sẽ trở thành chủ lực cốt lõi trong lực lượng chiến đấu của nhân loại."
Hoắc Đường sững sờ, im lặng một lúc lâu lắc đầu: " thà rằng đừng đổi theo hướng ."
Mộc Chiêu bình tĩnh : "Thực tế là , điều chúng thể là chuẩn sẵn sàng ứng phó."
Hoắc Đường cô một cái: "Vậy nên, đây là lý do chính cô thành lập 'Lửa Trại' ?"
Mộc Chiêu tự giễu: "Mặc dù là , nhưng thực tế .
Ban đầu thành lập Lửa Trại là để đối kháng với Bến Cảng, nhưng giờ xem , còn thêm một điều nữa – giúp nhân loại đối kháng với dị thú hệ Tinh thần."
Hoắc Đường trầm tư một lúc, bỗng nhiên : "Điều gợi ý cho một việc... Thiếu tướng Mộc, cô thành lập chi nhánh Lửa Trại ở khu Tây Nam ?"
Mộc Chiêu ngạc nhiên cô : "Chi nhánh? tưởng cô sẽ thành lập một tổ chức độc lập do nhà họ Hoắc quản lý chứ?"
Hoắc Đường: " từng nghĩ đến, nhưng tìm đủ lượng dị năng giả hệ Tinh thần dễ.
Huống hồ, chúng nghiên cứu gì về phương diện , bắt đầu phát triển từ con 0, e là kịp đối phó với mối đe dọa hải thú đổ bộ."
"Chỉ cần cô thật lòng, đương nhiên thể xem xét." Mộc Chiêu .
"Tuy nhiên, bây giờ lúc thảo luận chi tiết, đợi chuyện kết thúc, chúng sẽ xuống từ từ bàn bạc."
Hoắc Đường mắt sáng lên: "Được, nhất định!"
Tuyền Lê
...
Ba bốn tiếng , trong thiết liên lạc xe vang lên giọng của Sở Nhất Ngưng:
[Chú ý, quân đoàn Du Khải rời khỏi khu Lục Bắc, tiến địa phận khu Lục Trung, hiện đang di chuyển về hướng căn cứ 6, chúng thể xuất phát .]
Mộc Chiêu: [Trước khi khởi hành dặn dò nữa, đây là trận chiến vô cùng quan trọng, xin hãy dốc lực ứng phó, nhất định tiêu diệt mục tiêu thành công!]
Mọi đồng thanh đáp: [Rõ!]