Để tránh phát sinh thêm phiền phức, Mộc Chiêu cùng quyết định rời khỏi Khu Trung Lục nhanh nhất thể.
Trên đường , bọn họ nghỉ ngơi cắm trại mà thẳng về phía bắc, chạy suốt đêm.
Tuyền Lê
Mộc Chiêu là duy nhất thể nghỉ ngơi, cô dựa ghế ngủ .
Cô thực sự quá mệt mỏi, mới chỉ xuyên qua hơn ba mươi tiếng đồng hồ, nhưng cảm giác như trôi qua nửa tháng.
Sáu giờ hai mươi lăm phút sáng, đoàn xe cuối cùng cũng khỏi Rừng Hồng Ngọc, tiến khu vực đồng bằng bằng phẳng, rộng lớn, đường sá hơn, tốc độ xe cũng tăng lên.
Ánh mặt trời buổi sớm ló rạng ở phía Núi, bầu trời dần ấm lên, Mộc Chiêu nhạy cảm với sự đổi ánh sáng nên trở tỉnh giấc.
Mắt cô vẫn còn nhắm, cô thấy giọng Đinh Phiếm Hải: "Trong ba lô còn t.h.u.ố.c E ?"
Vừa mở mắt , cô thấy Sở Thiệu Vũ bên cạnh trạng thái . Cậu thở gấp, một tay ôm ngực, trán đầy mồ hôi, đôi mắt đỏ ngầu.
Nghe Đinh Phiếm Hải hỏi, lắc đầu : "Hết ."
Mộc Chiêu triển khai cảm nhận tinh thần, thấy gai nhọn bám đường dây tinh thần của Sở Thiệu Vũ dài ít so với .
Cô nắm lấy cánh tay Sở Thiệu Vũ, : "Giao cho ."
Đinh Phiếm Hải cô qua gương chiếu hậu, thẳng thắn : "Trước đây ba dị năng giả Hệ Tinh thần giúp trị liệu tinh thần, nhưng hiệu quả."
"Dù cũng thử," Mộc Chiêu bình tĩnh , "Trước tiên tìm chỗ dừng xe, cần một gian an và định."
Trị liệu tinh thần hiệu quả hai khả năng:
Một là, năng lực của dị năng giả Hệ Tinh thần quá đơn giản, thể tìm chính xác và chữa trị gốc rễ của vấn đề;
Hai là, cấp bậc của dị năng giả Hệ Tinh thần thấp hơn bệnh nhân từ hai cấp trở lên, ví dụ như chủ thể ban đầu ở cấp hai đối với Tô Khinh Thần ở cấp bốn, hiệu quả nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-51.html.]
Mộc Chiêu chắc chắn tình huống nào đúng, nhất là nên loại bỏ tối đa sự quấy nhiễu từ bên ngoài.
Đoàn xe dừng bên cạnh một con đường núi rộng rãi trong đồng bằng.
Đinh Phiếm Hải dùng bộ đàm xe lệnh cho Tiền Đồng và Lý Mạc đợi trong xe, xuống.
Sau đó, đóng chặt cửa sổ xe, biến khoang xe thành một gian kín an .
Anh đầu , Mộc Chiêu đang nắm chặt cổ tay Sở Thiệu Vũ, nhắm mắt, trạng thái.
Lúc , xúc tu tinh thần của Mộc Chiêu vươn , cố gắng kết nối với đường dây tinh thần của Sở Thiệu Vũ.
Qua vài thực hành, Mộc Chiêu thể khẳng định, độ dày của đường dây tinh thần chỉ liên quan đến ý chí của mỗi , mà còn liên quan đến dị hạch trong đầu.
Những dị hạch trong đầu khó điều khiển hơn , dị hạch cấp bậc thấp hơn cô thì dễ điều khiển hơn dị hạch cấp bậc bằng cô, còn dị hạch cấp bậc cao hơn cô thì khó điều khiển nhất.
Đường dây tinh thần dày như sợi dây leo núi, xúc cảm dai, đây là đường dây tinh thần khó điều khiển nhất mà Mộc Chiêu từng tiếp xúc.
Xúc tu của cô quấn lấy nó, đầu xúc tu nở như đóa hoa, giống như dây leo quấn lấy đường dây tinh thần của , di chuyển tìm kiếm kỹ lưỡng chỗ tiến .
Dù cô hết sức cẩn thận, vẫn tránh khỏi gai nhọn đường dây tinh thần của thương.
Đầu cô truyền đến cơn đau thấu xương, cô khỏi rên lên một tiếng.
Đinh Phiếm Hải hỏi: "Không chứ?"
Mộc Chiêu lắc đầu : "Không , xin hãy giữ yên lặng."
Đây là đầu tiên cô thử trị liệu tinh thần, việc phức tạp hơn nhiều so với việc khống chế đại não của khác, cô cần loại bỏ sự quấy nhiễu.
Cô nhịn cơn đau gai nhọn cứa , tìm kiếm đường dây tinh thần của Sở Thiệu Vũ một lúc lâu, cuối cùng cũng tìm thấy lối ở một góc khuất mấy rõ.
"Bộ não" của Sở Thiệu Vũ hiện mắt.