Mạt thế : Cô Ấy Là Người Có Dị Năng Điều Khiển Tinh Thần Mạnh Nhất - Chương 530

Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:06:39
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Nhất Ngưng ngẩn , hỏi: "Tại ?"

Mấy bên cạnh cũng thấy lời cô , tò mò sang.

"Kích thước lớn, ít nhất thể xác định lượng của nó trong biển sâu sẽ quá nhiều." Mộc Chiêu phân tích.

"Còn nếu kích thước nhỏ thế ... Khó mà tưởng tượng , biển sâu rốt cuộc bao nhiêu đồng loại của nó?"

G.i.ế.c một con tốn sức như , nếu chúng ùa hết lên bờ, chẳng là ngày tận thế thực sự của thế giới loài ?

Mọi "con vật nhỏ" trong thùng chứa, còn tâm trạng đùa giỡn nữa.

Có Mộc Chiêu tay, trận chiến phòng thủ giành thắng lợi, tỷ lệ thương vong giảm xuống mức thấp nhất.

Trong các tiểu đội đều đang bàn tán về biểu hiện của Mộc Chiêu chiến trường , tò mò về phận và năng lực của cô.

Mộc Chiêu tâm trạng quan tâm đến những điều , cô theo Hạ Lý trở khu thí nghiệm trung tâm đảo theo đường cũ.

Gặp Tề Tuyên, việc đầu tiên là thông báo chuyện Não Đỏ Thâm Hải với .

Tề Tuyên xong, vẻ mặt bình tĩnh, dường như cảm thấy bất ngờ.

Mộc Chiêu khỏi thêm vài : "Sao thế, chẳng lẽ cái cũng tính ?"

"Nếu cô về kích thước và lượng của Não Đỏ Thâm Hải, thì đương nhiên là thể, suy diễn tương lai là suy diễn xu hướng, cách nào nhiều chi tiết như ."

Tề Tuyên hừ một tiếng, "Cái suy diễn là tình hình biến dị thể trong vùng biển.

So với biến dị thể cạn, những con biển chỉ cấp bậc cao hơn, mà năng lực còn mạnh hơn, đa dạng hơn.

Biến dị thể như Não Đỏ Thâm Hải, lẽ còn chỉ một loại."

Mộc Chiêu im lặng.

Tề Tuyên: " thể bắt mẫu vật sống, quả thực là một bước đột phá quan trọng, thể sắp xếp nhóm chuyên trách nghiên cứu ngay lập tức, chỉ là sẽ thành quả gì thì hiện tại dám đảm bảo."

Mộc Chiêu ngước mắt : "Nếu cần, thể bảo Hạng Vân và Hạng Đình sắp xếp đến giúp."

Tề Tuyên hiểu ý : " hiểu ý cô, cần phiền phức thế , và cô hiện tại là cùng một con thuyền, huống hồ mẫu vật thí nghiệm là do cô bắt , bất kỳ thành quả nào, sẽ chia sẻ với cô."

"Hiểu chuyện đấy, thầy Tề!" Mộc Chiêu giơ ngón cái với .

Nụ mặt Tề Tuyên biến mất ngay lập tức: "Đã bảo đừng gọi như thế!"

"Được thôi thầy Tề, thầy Tề." Mộc Chiêu cố tình trêu chọc.

Tề Tuyên nhíu mày, đ.ấ.m cho cô một cái, nhưng nghĩ thì nhịn xuống.

Mộc Chiêu thấy trêu chọc thành công cũng điểm dừng, chuyển sang chủ đề khác:

" , một chuyện khá tò mò, mắt của Hạ Lý... rốt cuộc thấy ?"

Không trách cô nảy sinh nghi ngờ , qua quan sát chuyến , Hạ Lý ung dung tự tại, thậm chí khả năng quan sát còn nhạy bén hơn thường.

"Không, mắt cô mù từ sớm ."

Tề Tuyên lắc đầu: "Tuy cô thị giác của thường, nhưng dị năng bù đắp cho điểm , cô là dị năng giả song hệ, hệ Không gian và Siêu cảm nhận.

Hai thứ kết hợp , tuy thị giác nhưng khả năng cảm nhận vượt qua thị giác thông thường, thể nắm bắt thông tin chi tiết hơn, ở chiều cao hơn."

Mộc Chiêu gật đầu hiểu : "Thảo nào, thấy cô hành động tự nhiên, thậm chí còn nắm bắt thông tin nhanh hơn cả mắt sáng."

Tề Tuyên lấy một chiếc máy tính bảng, đưa cho Mộc Chiêu: "Nói chuyện chính , kết quả kiểm tra , tình trạng dị hạch của cô cơ bản khớp với dự đoán của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-530.html.]

Một nửa của dị hạch hồ lô teo nhỏ bằng viên bi, chẳng bao lâu nữa sẽ biến mất ."

Mộc Chiêu nhận lấy, báo cáo im lặng giây lát, cuối cùng gì, đặt máy tính bảng sang một bên.

nhiều về chuyện , chấp nhận một nửa năng lực sẽ biến mất thì cứ bình tĩnh chờ đợi khoảnh khắc đến.

Tề Tuyên nhận nhiều nên cũng nhắc , bỏ qua điểm :

" nhắc nhở cô chuẩn sẵn sàng, hiện tại cũng chắc một nửa dị hạch biến mất liệu gây ảnh hưởng tiêu cực lớn hơn cho cô .

Để an , chúng nhất nên bắt đầu khám phá ý thức tầng sâu của cô càng sớm càng .

Có hai mục tiêu: Thứ nhất, cố gắng tìm ký ức mất của cô; thứ hai, rõ ý thức của cô điểm gì đặc biệt."

Mộc Chiêu lập tức nghĩ đến mật thất sâu trong ý thức , đó cô nhắc đến chuyện với Tề Tuyên vì cô cũng rõ mật thất rốt cuộc là gì.

Nghĩ kỹ , nếu hiểu rõ bộ sự việc, lẽ nó là chìa khóa.

" chuyện quên với ..."

Cô mô tả tình hình mật thất một lượt.

Tuyền Lê

Tề Tuyên xong, nhướng mày thật cao: "Thiết hợp kim trưng bày trong mật thất? Cô chạm xong thấy gì?"

Mộc Chiêu lắc đầu, do dự : "Không chắc chắn, chỉ là một tài liệu và dữ liệu thí nghiệm quan trọng, nhưng đầu đuôi, cũng chỉ rõ tên thí nghiệm."

Tề Tuyên suy đoán: "Đã nhiều thiết hợp kim như , lẽ một thiết chỉ lưu trữ một phần tài liệu, cô chỉ thấy một phần trong đó nên đương nhiên đầu đuôi."

" những cái khác đều ở trạng thái khóa, cách mở."

"Vậy đây chính là hướng chúng cần tìm hiểu tiếp theo." Tề Tuyên , " chuẩn xong nhân lực và thiết , đợi cô chuẩn xong là thể bắt đầu."

Mộc Chiêu trầm ngâm giây lát, hít sâu một : "Trước đó, một yêu cầu..."

"Gì cơ?"

" thể gặp X099 ?"

...

Mộc Chiêu ngờ Tề Tuyên sảng khoái đồng ý yêu cầu của cô như , hơn nữa dường như hiểu tại gặp Tề Miểu.

Xét thấy tình trạng của Tề Miểu đặc biệt nên bất kỳ nhân viên tùy tùng dư thừa nào, chỉ hai họ.

Tề Tuyên một đưa cô đến tầng 13 của cơ sở ngầm.

So với các tầng khác, cả tầng yên tĩnh, ngoài lính gác hai bên hành lang, hầu như nhân viên qua , ngay cả tuần tra cũng là robot vũ trang đặc biệt.

Hai đến căn phòng cuối hành lang.

Tề Tuyên cửa, ánh sáng đỏ quét qua mắt , chỉ thấy tiếng máy móc thông báo [Tiến sĩ Tề, mời ], cửa liền trượt sang một bên.

Mộc Chiêu kinh ngạc quanh phòng – đây phòng thí nghiệm, mà giống một căn hộ thông tầng trang trí độc đáo hơn.

Cô vốn tưởng sẽ thấy một vật thí nghiệm ngâm trong khoang thí nghiệm.

Không ngờ thấy hình ảnh diện của một phụ nữ ăn mặc thanh lịch, trang điểm tinh tế.

Tuy Mộc Chiêu hiểu tại tồn tại dạng hình ảnh diện, nhưng còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là Tề Miểu.

"Anh, tới đây, hai hôm nay bận ?" Tề Miểu mỉm dịu dàng Tề Tuyên.

"Bận, nhưng cũng mấy ngày gặp em nên đến xem ." Tề Tuyên , "Vừa khéo, gặp em nên đưa cô đến."

Tề Miểu nghi hoặc Mộc Chiêu: "Chào cô, là Tề Miểu, chúng ... quen ?"

Loading...