Mạt thế : Cô Ấy Là Người Có Dị Năng Điều Khiển Tinh Thần Mạnh Nhất - Chương 581

Cập nhật lúc: 2025-12-15 10:01:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm hôm , Mộc Chiêu ngủ đẫy mắt, thức dậy tắm nước nóng, ăn một bữa thật ngon.

Trong thời buổi , một ngày như là vô cùng mãn nguyện.

Cơm no rượu say, điều đầu tiên hiện lên trong đầu cô chính là câu hôm qua của Tề Tuyên.

Không còn thời gian nữa...

Lúc nào cũng nhắc nhở cô thời gian còn nhiều, tên cầm tinh cái đồng hồ báo thức ? Thật phiền phức.

Mộc Chiêu lầm bầm vài câu, nhưng ngay giây điều chỉnh cảm xúc, lấy thiết liên lạc , liên hệ với Tề Tuyên.

[ chuẩn xong , thể sắp xếp bất cứ lúc nào.]

Tề Tuyên im lặng một lúc, giọng điệu vẻ thoải mái hơn: [Được, hai tiếng nữa, gặp ở phòng thí nghiệm.]

...

Còn hai tiếng nữa, Mộc Chiêu gặp Sở Thiệu Vũ và Đinh Phiếm Hải .

Những khác còn ở đây, rạng sáng nay lên đường trở về Căn cứ 7, dù Sở Nhất Ngưng và Sở Tự cũng đang giữ những chức vụ quan trọng, còn cả đống việc đang chờ họ giải quyết.

Còn nhóm Liễu Vọng cũng lịch trình công việc nên rút lui theo.

Sở Thiệu Vũ cực kỳ quan tâm đến tiến độ phẫu thuật ý thức, chủ yếu là tò mò xem trong đầu Mộc Chiêu rốt cuộc còn chứa những dữ liệu gì.

Đinh Phiếm Hải thì luôn lo lắng việc cuối cùng sẽ gây ảnh hưởng tiêu cực cho Mộc Chiêu, thậm chí là nguy hiểm đến tính mạng.

"Yên tâm , nếu thực sự lấy mạng , sẽ kêu dừng kịp thời." Mộc Chiêu uống một ngụm nước ngọt, .

Đinh Phiếm Hải cụp mắt, miệng phản bác, nhưng trong lòng tin lời Mộc Chiêu.

Theo thấy, Mộc Chiêu một điểm vô cùng mâu thuẫn, đó là bình thường thì quý trọng mạng sống, nhưng những lúc nguy cấp, để đạt mục đích, cô sẽ chút do dự mà chọn những cách mạo hiểm cực độ.

Nói một chút là quyết tâm đạt mục tiêu của cô kiên định, thể coi nhẹ sinh tử.

Nói khó một chút, chính là dễ kích động, quá tập trung mục tiêu, thậm chí phần màng sống c.h.ế.t.

... lẽ đây chính là một trong những lý do lớn giúp cô trưởng thành nhanh chóng và đến vị trí cao như ngày hôm nay.

"Các thì , sắp tới dự định gì ?" Mộc Chiêu xé vỏ gói bánh quy, c.ắ.n một miếng.

Sở Thiệu Vũ hào hứng : "Đi nhiệm vụ đ.á.n.h quái thôi! Biến dị thể não đỏ ngày càng đa dạng hóa , chỉ chuột, ch.ó và khỉ mà chúng gặp, còn cả quạ đen, lợn rừng các kiểu nữa."

Chuyện nguy cấp đến qua miệng cũng cứ như đang chơi game .

"Đội mũ bảo hộ cho kỹ, phòng hộ đầy đủ , tuyệt đối đừng chủ quan." Mộc Chiêu nghiêm túc dặn dò.

"Ừ, yên tâm, kinh nghiệm ." Đinh Phiếm Hải gật đầu, "Nhóm Đoạn Tam cô sắp xếp thế nào?"

Mộc Chiêu lắc lắc chai nước tay, "Tạm thời việc gì cần họ , cứ theo sự điều động của trung tâm chỉ huy thôi."

"Cô định ở đây bao lâu?"

"Khó lắm, xem tiến độ tiếp theo thuận lợi ..." Mộc Chiêu nước đôi.

Đinh Phiếm Hải thôi một lúc, cuối cùng chỉ một câu: "Đừng cố quá, tình huống gì liên hệ với bọn ngay lập tức."

Mộc Chiêu cảm thấy ấm lòng, chia sẻ gánh nặng với , nhưng miệng đùa: "Này, giờ là cấp của đấy, câu lẽ để với các mới đúng chứ?"

Đinh Phiếm Hải cũng nhẹ, phản bác.

Ngồi trò chuyện với họ một lúc, Mộc Chiêu đồng hồ thấy đến giờ, liền dậy cáo từ.

...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-581.html.]

Mộc Chiêu về phòng một bộ đồ rộng rãi thoải mái, đến phòng thí nghiệm đúng giờ.

Tề Tuyên sắp xếp xong nhân sự và thiết cần thiết cho cuộc phẫu thuật ý thức, đang đợi cô đến.

"Tích cực thật đấy, Tiến sĩ Tề." Mộc Chiêu buông một câu trêu chọc mặn nhạt.

Tề Tuyên cũng nhạt thếch: "Quá khen, đây là việc trong phận sự của ."

Mộc Chiêu kìm nén ý định đảo mắt khinh bỉ —— hiểu dạo cứ thấy ngứa mắt.

đến khoang thiết ý thức xuống, xắn tay áo lên.

Tề Tuyên cầm ống tiêm chứa kim thăm dò tinh thần tới, giọng điệu bình tĩnh : "Vì cô đột phá lên cấp 7, thể thử mở khóa một lúc bảy đến mười thiết ."

Mộc Chiêu im lặng một lúc, bỗng nhiên rụt tay về.

Tề Tuyên khựng , cau mày cô, chờ cô tiếp.

" một ý tưởng, nếu thể g.i.ế.c c.h.ế.t Mẫu Thể Biển Sâu, thì chẳng cũng tương đương với việc ngăn chặn quá trình đổ bộ của hải thú ? Như thì giới hạn thời gian sẽ còn tồn tại nữa, chúng thể từ từ ."

Không phối hợp, mà thực sự là... cô bài xích phẫu thuật ý thức.

Cảm giác thời gian đảo lộn, thực tại và ảo ảnh lẫn lộn đó khiến cô cảm thấy một sự đau khổ hỗn độn.

Ánh mắt Tề Tuyên bình tĩnh đến mức gần như lãnh đạm, " cô cũng thể đảm bảo đối phó với Mẫu Thể Biển Sâu thì thể mạng trở về, đúng ?"

Mộc Chiêu nghiến chặt răng hàm, thể phản bác.

Tề Tuyên: "Nếu cô c.h.ế.t trong tay Mẫu Thể Biển Sâu, thì tất cả những chuyện ... chẳng đổ sông đổ biển ? Hơn nữa dị năng ý thức thể của cô mất , đến lúc đó, ngay cả việc ngược thời gian nữa cũng ."

Khẽ thở dài một , dịu giọng : "Nếu cô thể chấp nhận phương pháp cấp tiến như , chúng thể giảm bớt cường độ một chút..."

Mộc Chiêu cúi đầu, im lặng suy tư hồi lâu, bỗng nhiên đổi thái độ, ngẩng đầu lên, "Không, cấp tiến thì cấp tiến đến cùng ."

Ánh mắt cô trở nên lạnh lẽo, dần chuyển sang bình tĩnh, giống như sự tự nguội cơn suy sụp ngắn ngủi, "Làm , thử mở khóa một mười cái xem."

Lần đến lượt Tề Tuyên bó tay: Ý gì đây, lúc thế lúc thế khác, rốt cuộc đang nghĩ gì ?

Mộc Chiêu nhận sự nghi hoặc của , nhưng giải thích thế nào: "Mỗi phẫu thuật ý thức kết thúc, cứ như trải qua mấy kiếp , cảm giác đó... miêu tả với thế nào."

Lần Tề Tuyên hiểu: Mộc Chiêu đang thừa nhận sợ phẫu thuật ý thức?

Hắn khỏi nhướng mày, "Quen cô đến nay, đây là đầu tiên thấy cô sợ một việc gì đó như ."

Tuyền Lê

Mộc Chiêu lúng túng vài câu, vẻ mặt bất lực, "Mọi khó khăn đây đều một kẻ thù xác định, hoặc một mục tiêu rõ ràng, gì, thế nào để kết thúc nhanh chóng.

phẫu thuật ý thức thì chẳng gì cả, cứ như con ruồi đầu, đ.â.m loạn xạ trong những ảo cảnh liên tiếp ngừng."

Tề Tuyên trầm ngâm một lát, bỗng đề xuất: "Nếu là , gần đây chúng nâng cấp kim thăm dò tinh thần lên phiên bản mới, thể đưa chỉ dẫn rõ ràng hơn cho cô trong ảo cảnh, đóng vai trò như cột mốc chỉ đường."

"Thật ? Vậy mau mang cho thử?" Vẻ mặt Mộc Chiêu sáng bừng lên.

"Vì vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm, hiện tại một vấn đề giải quyết , đó là khi sử dụng thể sẽ... xuất hiện phản ứng phụ." Tề Tuyên uyển chuyển, nhưng giọng điệu thì chắc là phản ứng phụ khá nghiêm trọng.

"Phản ứng phụ gì?"

"Cô thể sẽ... tạm thời phân liệt nhân cách khác."

"Nhân cách... khác?"

"Trong thử nghiệm lâm sàng gần nhất, tiêm khi sử dụng trong vòng 48 tiếng đồng hồ cứ khăng khăng là lính dù, suốt ngày chạy lên chỗ cao đòi nhảy xuống, ai cản nổi..."

"..."

Mộc Chiêu ngẩn , cái ... bảo là phản ứng phụ thì cũng đúng, nhưng mà... cứ thấy hài hước kiểu âm phủ thế nhỉ?

Loading...