Sở Du Ninh yên tâm: "Vậy thì ngươi đúng là thảm, nhiều nữ nhân như mà một ai chịu theo ngươi."
Trần Tử Thiện khoát tay tỏ vẻ thông suốt: "Đi theo gì, nuôi nổi họ, còn bằng để họ ở Trần gia ăn ngon uống sướng, để ả đàn bà độc ác nuôi một đống nữ nhân của cũng tệ."
Sở Du Ninh đồng tình, cách trả thù nhất chính là ăn sạch lương thực của kẻ thù, giác ngộ .
Nàng thấy suy nghĩ của đồng đội phù hợp với phong cách hành sự của đội Bá Vương Hoa, vì thế cũng so đo chuyện vô dụng.
Nàng vỗ vai : "Ngươi là đồng đội của thì sẽ bảo vệ ngươi."
Nói xong, về phía tráng hán trung niên đang run rẩy: "Ngươi về với chủ nhân nhà ngươi, bảo vệ , nếu ông phục cứ đến Trấn Quốc tướng quân phủ tìm ."
Tráng hán trung niên liên tục gật đầu, ngay cả xe ngựa cũng cần liền chạy mất.
Thực tráng hán trung niên và Trần phu nhân là họ hàng xa, nhận việc đưa Trần Tử Thiện về quê cũ cũng là do Trần phu nhân đặc biệt dặn dò.
Biết sớm Trần Tử Thiện bám Du Ninh công chúa, dù đánh c.h.ế.t cũng nhận việc , may mà Du Ninh công chúa ỷ thế h.i.ế.p , nếu thì còn mạng mà sống ?
Trần Tử Thiện Sở Du Ninh chơi ở trang viên Thẩm gia, để ý đến sự từ chối của Thẩm Vô Cữu, tự đánh xe đuổi theo.
Chỉ là hồi nhỏ ở quê chỉ đánh xe lừa kinh một , từ đó đụng đến xe ngựa nữa, đánh xe loạng choạng, mấy suýt lao xuống mương, cuối cùng cũng lắc lư theo .
Hắn mua chuộc một hầu trong phủ đến Trấn Quốc tướng quân phủ báo tin cho công chúa đến cứu , thực cũng chỉ ôm một tia hy vọng, ngờ và Du Ninh công chúa duyên như , nửa đường gặp .
Hắn một linh cảm, cho dù Du Ninh công chúa tình cờ gặp , mà là nhận tin tức ở phủ thì nàng cũng sẽ đến cứu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-154.html.]
Vì , cái đùi Du Ninh công chúa nhất định ôm chặt!
Phủ tướng quân cách kinh thành gần nhất cũng ba mươi dặm đường, thêm việc để ý đến vết thương của Thẩm Vô Cữu, xe ngựa chậm, đến trang viên thì là giữa trưa.
Vừa xuống quan đạo, Sở Du Ninh thấy hai bên đường là những cánh đồng trồng đầy hoa màu, tâm trạng càng thêm vui vẻ, về phía cánh đồng bát ngát, từng cây hoa màu ruộng đều mang đầy hy vọng.
Trang viên quản sự trông coi, từ khi lên đường Thẩm Vô Cữu phái đến báo , cho nên khi Sở Du Ninh đến ở ngoài cửa chờ đón.
Chỉ là, chỉ một nữ tử cưỡi ngựa đến?
Quản sự còn tưởng Sở Du Ninh là nữ hộ vệ đến báo tin, nhưng trang phục và tướng mạo của nàng thấy quý phái, chẳng lẽ là lạc?
Ông do dự tiến lên chắp tay: "Ta là quản sự ở đây, cô nương là?"
"Ồ, quen gọi là công chúa. Những khác vẫn đang ở phía , lát nữa sẽ đến."
Sở Du Ninh xuống ngựa, vỗ đầu ngựa, tòa biệt viện thanh nhã mắt, bước trong, dọa cho quản sự phía nên quỳ .
Sao công chúa tôn quý một cưỡi ngựa đến thế ?
Sở Du Ninh quen dùng tinh thần lực quét một lượt nơi đến để xác nhận an .
Biệt viện lớn, chia thành nhiều viện tử, cũng tao nhã, trồng nhiều loại hoa cỏ vô dụng.
Đột nhiên, nàng thấy trong một căn phòng, một nam nhân xếp bằng đất, mặt đặt một cái nồi hình hồ lô, nồi đang đun lửa, hình như đang nấu gì đó, bên cạnh bày mấy đĩa thức ăn.
Sở Du Ninh dừng bước, về phía viện tử cuối cùng của biệt viện.