Sở Du Ninh từ khi hiểu chuyện đến nay vẫn là đầu tiên khác cõng, ngay cả khi còn nhỏ đánh tang thi, vì phiền lớn, dù mệt đến mấy cũng tự kiên trì trở về xe, cho dù gặp một đám tang thi chạy trốn trối c.h.ế.t cũng chỉ khác kẹp nách, hoặc vác lên chạy, ai thời gian xổm xuống đợi nàng trèo lên.
Hóa khác cõng thoải mái như , trong lòng ngọt ngào, ấm áp, còn đầy đủ cảm giác an . Nàng quyết định sẽ dựa dẫm Thẩm Vô Cữu nhiều hơn.
"Ngươi xem ông rốt cuộc nhát gan ? Nói nhát gan thì ông cốt khí chịu cúi đầu, nhát gan thì rõ ràng thế của như , thể đem cả nữ nhi gả ." Sở Du Ninh cọ cọ vai Thẩm Vô Cữu, băn khoăn.
Thẩm Vô Cữu "ông " mà nàng là Cảnh Huy Đế, nghĩ đến việc bệ hạ khi thế của vẫn thể đem công chúa gả hòa , trong lòng cũng khó chịu.
"May mà hoàng hậu tầm xa trông rộng." Mới thể tránh bi kịch xảy với nàng.
"Ông cũng thể nhường ngôi vị cho vốn huyết mạch họ Sở, cho cùng vẫn là nỡ buông bỏ ngôi vị , ngươi xem bảo ông lấy ngôi vị thề, ông cũng nỡ."
Sở Du Ninh còn nhớ lúc bảo Cảnh Huy Đế lấy ngôi vị thề ông g.i.ế.c Hề Âm, ông tức giận đến mức nhảy dựng lên.
Thẩm Vô Cữu lắc đầu: "Một khi lên vị trí đó thì còn chủ bản nữa, ông thoái vị nhường ngôi thì lấy lý do gì? Sau khi thoái vị, tân đế dung thứ cho ông và con cái ông ?"
Hơn nữa, hoàng đế Việt Quốc dễ dàng để ông thoái vị ? Chỉ sợ khi ông thoái vị, Việt Quốc sẽ công khai thế của ông , lấy cớ là vì con trai mà trực tiếp thôn tính Khánh Quốc, cuối cùng Cảnh Huy Đế sẽ nhận kết cục gì? Thân thế gì phơi bày, đời chửi rủa, Khánh Quốc vẫn diệt vong trong tay ông .
"Ngươi hận ông ?" Sở Du Ninh véo tai .
Thẩm Vô Cữu hỏi trúng tim đen, dừng bước , một lúc lâu mới trả lời: "Tất nhiên là hận, nhưng càng hận Việt Quốc hơn. Từ đến nay, những bí mật trong cung đều diệt khẩu, phụ và các của chính là hiểu rõ điều nên mới dùng cách chiến tử sa trường để bảo vệ Thẩm gia, nhưng nhị ca và tam ca gì cả, nếu bọn họ bệ hạ lệnh g.i.ế.c chết, đợi diệt xong Việt Quốc, tự đòi công bằng."
Sở Du Ninh nỗi hận thể trút bỏ trong lòng , nàng ôm lấy cổ cọ cọ: "Đến lúc đó chúng nhốt ông , cho ông ăn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-405.html.]
Thẩm Vô Cữu nhẹ, bế nàng lên cao hơn một chút. Đối với công chúa mà , đói bụng chính là hình phạt đáng sợ nhất.
Sở Du Ninh đột nhiên nhảy xuống khỏi , đầu về hướng hoàng cung: "Đáng ghê tởm nhất vẫn là lão hoàng đế Việt Quốc, rõ ràng đó là hạt giống gieo, còn tiêu hóa nội bộ."
Thẩm Vô Cữu lo nàng nhất thời bốc đồng xông hoàng cung, vội vàng xoay nàng .
Hoàng cung Khánh Quốc nàng thể tùy ý xông , đó là nhà của nàng, bệ hạ dung túng, cấm vệ dám tay g.i.ế.c .
Hoàng cung Việt Quốc sẽ nương tay như , tường thành cung điện còn đặt từng khẩu đại bác, năng lực đặc biệt của nàng lợi hại đến mấy cũng thể khống chế nhiều đại bác như .
"Đợi đến mai cho nổ tung vũ khí của bọn chúng, chúng về sẽ xuất binh đánh bọn chúng."
Sở Du Ninh nắm chặt tay, mặc dù nàng cũng diệt luôn triều đại đáng ghê tởm , nhưng nàng cuồng vọng đến mức cho rằng chỉ bằng bản lĩnh của thể chống lực lượng quân sự của một nước.
Ở địa bàn của khác kiềm chế, điều nàng vẫn hiểu. Nàng thể chỉ nghĩ đến việc hả giận mà quên mất những đồng đội phía .
Thẩm Vô Cữu xoa đầu nàng: "Còn đến phủ Dự Vương ?"
Sở Du Ninh lắc đầu: "Đã sự thật từ Lý lão đầu , cũng ."
Lá thư mà Dự Vương đưa cho Tần các lão đây chính là chuyện , chủ yếu là nàng đối mặt với Tứ công chúa như thế nào, nếu Tứ công chúa sự thật, còn dũng khí để sống tiếp , ở mạt thế dù kiêng nể gì thì cũng chuyện .
Hai thêm mấy bước, Sở Du Ninh kéo Thẩm Vô Cữu dừng : "Hay là thôi. Biết sớm thì chữa sớm."