Mạt Thế Đội Trưởng Xuyên Thành Tiểu Công Chúa - Chương 447

Cập nhật lúc: 2025-03-27 13:21:11
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng dám g.i.ế.c Phúc Vương, ông sẽ khiến nàng về.

Kể từ khi pháo hiệu, ám vệ sẽ sử dụng các loại pháo hiệu màu sắc khác để truyền đạt mệnh lệnh, như sẽ tiết kiệm công sức chạy tới chạy lui, chỉ cần thấy pháo hiệu sẽ lập tức hành động.

Ám vệ lập tức lấy một ống pháo hiệu b.ắ.n lên trời, ầm một tiếng, trời nổ làn khói màu tím.

"Tăng thêm nhân lực tìm đó cho trẫm, đời chỉ một sống như thú, nếu tìm , các ngươi đều cần sống nữa!"

Điều duy nhất mà lão hoàng đế Việt Quốc thể mừng là thú đó trốn thoát, nếu cũng sẽ nổ tung.

Đồng thời, ông cũng đang nghĩ, nếu thú ở đó, lẽ thể ngăn cản nha đầu Du Ninh cho nổ tung phòng thí nghiệm, Phúc Vương cũng sẽ chết.

Lão hoàng đế nghĩ đến đây thì lập tức gạt bỏ, khi nha đầu đó rời khỏi phủ Dự Vương, Dự Vương phát điên, chỉ cần là nữ nhân thì đều xem là Đại công chúa Khánh Quốc, còn la hét khắp phố thừa nhận g.i.ế.c hai thế tử và đại thần, nếu trong chuyện tà môn, ông tin.

Tính nha đầu đó cũng là cháu gái của ông , nếu thể để ông lợi dụng thì bao. ...

Sở Du Ninh nếu lão hoàng đế nghĩ như , ước chừng tặng cho ông một giấc mộng dài bao giờ tỉnh.

Sóng khí biến mất, khôi phục tốc độ bình thường, dựa đôi chân để chạy.

Nhìn thấy những con thú dữ chạy nhanh như , Sở Du Ninh chỉ hận chúng quá gầy, thể cưỡi .

Chưa chạy bao lâu, Sở Du Ninh thấy sáu ám vệ xuất hiện trong phạm vi tinh thần lực của nàng, thể là tiếng bước chân dồn dập của bọn chúng hấp dẫn tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-447.html.]

"Phía sáu ám vệ đang đến đây, ba phút..." Ba phút trong thời cổ đại thế nào nhỉ?

Sở Du Ninh đơ mất, nàng thông minh đổi cách : "Sau khi đếm thầm một trăm tám mươi sẽ đến."

Một phút sáu mươi giây, sai.

Thẩm Vô Cữu dễ dàng hiểu ý của Sở Du Ninh, thực sự căng thẳng nghiêm túc nhưng thê tử cho phép.

Lưu Mẫn tụt phía hai bước, chạy như một con ch.ó chết, trong những , thở nhiều nhất. Nghe Sở Du Ninh dùng cách đếm để diễn tả thời gian địch nhân đến nơi, suýt nữa vì thở nổi.

Bọn họ gặp những ám vệ đó ở ngõ cụt ngay cánh cửa đá, cánh cửa đá chỉ thể mở từ phía , vì bọn họ coi như chặn .

Con thú dữ chạy đầu tiên gầm lên, dùng móng vuốt cào cấu cửa đá, con bồn chồn , dường như đang bất an điều gì đó.

Sở Du Ninh chỉ nghĩ rằng chúng cảm nhận sát khí ở phía bên cánh cửa, cũng nghĩ nhiều.

Nàng nghĩ rằng thà mở cửa để đánh, còn hơn mở cửa để xông đánh, vì khi còn cách cánh cửa đá một đoạn, nàng dùng tinh thần lực xoay cơ quan ở cửa.

"Chuẩn giết." Sở Du Ninh nhắc nhở Thẩm Vô Cữu và Lưu Mẫn.

Lưu Mẫn theo bản năng nắm chặt cây gậy sắt trong tay.

Hắn nghĩ rằng hai đại nam nhân, dù cũng bảo vệ tiểu cô nương , mặc dù tiểu cô nương phán đoán cách của địch nhân như thế nào.

Cánh cửa đá mở , ám vệ đối mặt với mấy con thú dữ, may là bọn thú chỉ lo lao về phía , đều nhận điều , kịp thời né tránh, đó nhất tâm đối địch, kết quả thấy xông tới từ cách đó mười bước, ám vệ một khoảnh khắc ngây .

Loading...