Chỉ nàng mới dám thật, nếu vì nàng là khuê nữ của ông thì đuổi xuống từ lâu .
"Không chuyện nữa, tóm Tiểu Tứ ở kinh thành sẽ , còn ngươi gan to bằng trời, dám dẫn theo mấy chạy đến Việt Quốc, là những kẻ kéo chân , ngươi tưởng Việt Quốc là hậu viện nhà ngươi ?"
"Việt Quốc thể coi Khánh Quốc của chúng là hậu viện của bọn họ, coi Việt Quốc là hậu viện của thì ? , cướp quốc khố đúng là cướp quốc khố, đáng tiếc là vàng quá nhiều, ảnh hưởng đến việc chạy trốn, cuối cùng còn giấu trong mật đạo, kết quả nổ tung mất, đó thể mua bao nhiêu lương thực."
"Chờ , chờ , ngươi để trẫm sắp xếp ."
Lượng thông tin lớn, Cảnh Huy Đế vội vàng xua tay: "Ý ngươi là, ngươi những cướp quốc khố của địch, còn giấu vàng cướp mật đạo của bọn chúng, ý đó ?"
Sở Du Ninh gật đầu: " ."
Cảnh Huy Đế chỉ nàng: "Ngươi ngươi, đầu óc để ? Vất vả lắm mới cướp đồ, còn giấu trả về địa bàn của địch."
"Ngốc ? Mạng quan trọng tiền quan trọng? Dù thì cướp tiếp là ."
Sở Du Ninh cho ở đây mạng sống quan trọng hơn tất cả, nhưng nghĩ đến nhiều vàng như vẫn đau lòng, chỉ hận năng lực gian.
"Bệ hạ, công chúa chính là vì đầu óc mới bỏ những thỏi vàng đó, chỉ cầu bảo tính mạng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-468.html.]
Thẩm Vô Cữu bênh vực, thê tử của đầu óc, đặc biệt nếu vì chuyện giấu vàng , bọn họ cũng phát hiện đường hầm bí mật dẫn đến phòng thí nghiệm, A Quy cũng gặp cha nó
Cảnh Huy Đế lúc mới nhớ khuê nữ của đối mặt với những nguy hiểm ở Việt Quốc, thấy Thẩm Vô Cữu cũng phạm thượng cãi ông , liền hừ lạnh: "Thẩm Vô Cữu, đừng tưởng rằng trẫm nợ Thẩm gia các ngươi, ngươi thể coi trẫm gì. Trẫm để ngươi tạo phản, là ngươi tạo, chỉ cần trẫm còn vị trí một ngày, ngươi vẫn kính trọng trẫm."
"Thần dám." Thẩm Vô Cữu chắp tay.
Sở Du Ninh bĩu môi: "Phụ hoàng, mặc dù chuyện cũng là của , nhưng dù thì cha Thẩm và Thẩm đại ca đều là vì mà chết, còn mặt mũi vẻ với Thẩm Vô Cữu ?"
Cảnh Huy Đế: "..."
Khuê nữ lúc thì mong nàng trở về, dễ dàng mong nàng trở về thì đuổi , khuỷu tay hướng ngoài.
Ông về phía Thẩm Vô Cữu, khi còn là hoàng tử cũng ít khi cúi đầu khác, càng đừng đến khi hoàng đế, để ông cúi đầu Thẩm Vô Cữu là một thần tử, một con rể, quả thực khó khăn.
"Phụ hoàng, chúng dám nhận, nhận xong là một trang hảo hán." Sở Du Ninh động viên.
Cảnh Huy Đế trừng mắt nàng, trẫm hảo hán ?
"Thần bệ hạ đối với Thẩm gia trong lòng, cho nên mới đem công chúa gả thấp cho thần." Thẩm Vô Cữu sủng nịnh Sở Du Ninh: "Thần đền bù nhất ."
Thẩm Vô Cữu tự nhiên sẽ để Cảnh Huy Đế cúi đầu như , ý định đổi lên ngôi, lòng quân khó lường, bất kể là vì Sở Du Ninh, vì tương lai của Thẩm gia, đều thể.