Sở Du Ninh chút yên tâm, bảo Trương ma ma đưa Tiểu Tứ về , một tiếng với Đại phu nhân mới rời .
Là đội trưởng, nàng xem, huống hồ Trần Béo Béo là võ công dám theo nàng đến biên quan, chiến trường, thậm chí còn liều mạng để bảo vệ đồng đội.
Bảo vệ của , nàng nghiêm túc.
Những còn nhạo Trần Tử Thiện, khi thấy bóng nhảy xuống từ xe ngựa thì đều ngầm hiểu mà ngậm miệng.
Du Ninh công chúa khi chiến trường khiến tiếng mà sợ mất mật, khi chiến trường dám một xông hang hùm bắt sống vua địch, ép nước địch đầu hàng, càng khiến sợ kính.
Thẩm Tư Lạc xong cũng cùng, bọn họ là một đội, từng cùng sống cùng chết, cũng Sở Du Ninh dạy cho tính bảo vệ của .
Bùi Diên Sơ vì từng lập công khi dẫn quân chống giặc nên cũng tên trong danh sách cung lĩnh thưởng, vì thế mặt ở đây.
Khương Trần vẫn còn đang thất thần vì thánh thượng cho Hứa Hàm Nguyệt theo về cung, công chúa mặt Trần Tử Thiện, đương nhiên cũng theo.
A Quy thì tiện mang theo, vẫn nên để nó về chờ đoàn tụ với cha .
*
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-537.html.]
Thê tử của Trần Tử Thiện họ Giả, cũng là nhà buôn nhỏ, khi cha mất, các thúc bá trong nhà và họ hàng trong tộc nhòm ngó gia sản mà cha nàng để , cuối cùng nàng bỏ hơn nửa gia sản mới cùng tách khỏi cái gia đình như bầy sói rình mồi đó, đưa đến ở trong nhà hồi môn của mẫu .
Khi Trần Tử Thiện đến, cửa đang náo loạn, em vợ yếu đuối của đang chắn cửa như một con sói con, cho xông .
Một nam nhân lưu manh : "Em vợ, tỷ ngươi đang ở trong đẻ con cho đây, ngươi mau để xem tỷ ngươi."
"Ta nữa, cút ngay!" Giả Văn Sinh còn vẻ nho nhã thường ngày.
"Ngươi định trông chờ tên tỷ phu chứ, ai ở kinh thành mà Trần gia nhị... đại công tử ngủ với hết nữ nhân ở kinh thành mà vẫn khiến một nữ nhân nào mang thai, ngươi cho rằng Trần đại công tử về còn dung thứ cho tỷ ngươi ?"
"Mẹ ngươi chứ, ngươi c.h.ế.t !"
Trần Tử Thiện xông tới đ.ấ.m thẳng mặt tên , chuyến chiến trường cũng là vô ích, ít nhất nhanh nhẹn hơn nhiều, còn học ít chiêu thức, quan trọng nhất là từng trải qua cửa tử, lúc cần tay tàn nhẫn thì tuyệt do dự.
Sở Du Ninh dùng tinh thần lực quét mắt nữ nhân đang sinh con trong nhà, nàng ngây , quên thu tinh thần lực , cứ thế sản phụ đang đau đớn hét lên, mặt mày dữ tợn.
Ở mạt thế, trẻ con sinh phần lớn đều cha , tất nhiên cũng những đứa trẻ may mắn cả cha lẫn , Bá Vương Hoa vẫn lo nàng suy nghĩ nhiều, từ nhỏ với nàng rằng, nữ nhân nào ở mạt thế mà vẫn nguyện sinh nàng , chắc chắn yêu nàng.
Dù ở mạt thế ngay cả việc sống sót cũng khó khăn, đừng đến việc an vượt qua mười tháng mang thai, khi sinh con cũng nuôi sống , cho nên nữ nhân nào dũng khí sinh nàng đều vĩ đại.