Sở Du Ninh suy nghĩ một chút gật đầu: "Được, hai ngày nữa cũng về, mang theo Tiểu Tứ, Tiểu Tứ bây giờ , ngươi thể dạy nó sách."
Khương Trần lúc đầu bệ hạ lão sư của Tứ hoàng tử chỉ là chơi đùa, cho nên hỏi han gì, giờ đây Tứ hoàng tử bệ hạ coi trọng như , càng tư cách dạy Tứ hoàng tử, may là cũng cố chấp về chuyện .
Hắn gật đầu, chắp tay .
Đợi Khương Trần rời , Sở Du Ninh mới nhớ nãy họ đang nên đuổi theo Hứa ?
*
Bên , Cảnh Huy Đế về cung nhận quốc thư của tân quân Tuy Quốc gửi đến từ mấy ngày , là nguyện ý chấp nhận sự thống nhất của Khánh Quốc, để bách tính thiên hạ trở thành một nhà, từ nay còn chịu khổ vì chiến tranh.
Thẩm Vô Cữu bất ngờ, hôm đó cứu Lưu Mẫn xong, cố ý ngày lẽ thể gặp chiến trường, mục đích là để Lưu Mẫn , đánh xong Việt Quốc tiếp theo sẽ là Tuy Quốc.
Lưu Mẫn về tất nhiên thế nào, thêm nữa còn thấy Yến Quốc chịu nổi một kích vũ khí thuốc súng, ngay cả Việt Quốc là cường quốc đầu tam quốc cũng diệt, tân quân Tuy Quốc việc Khánh Quốc thống nhất là chuyện tất yếu, nếu đánh đến diệt vong, bằng chủ động dâng thư chấp nhận thống nhất, dù kết cục cũng như .
Cảnh Huy Đế vốn còn đang cân nhắc nên thừa thắng xông lên đánh Tuy Quốc , ngờ tân quân Tuy Quốc hiểu chuyện như . Ông vô cùng vui mừng, quyết định phong tân quân Tuy Quốc một phương chư hầu.
chuyện để bàn bạc với quần thần, mắt là yến tiệc mừng công.
Cảnh Huy Đế nâng ly vài câu mở đầu, bắt đầu phong thưởng, tính theo công lao thì đầu tiên phong thưởng là Sở Du Ninh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-548.html.]
Đến lượt Thẩm Vô Cữu, Thẩm Vô Cữu : "Bệ hạ, từ xưa đến nay đều là trưởng tử tập tước, nhị ca của thần trở về, thần nên nhường vị trí . Hơn nữa, giờ đây thiên hạ thái bình, Khánh Quốc định, thần cởi giáp về quê cùng công chúa du ngoạn khắp nơi, xin bệ hạ chấp thuận."
Hít!
Có kinh ngạc đến cắn lưỡi.
Thẩm Vô Cữu là đồ ngốc chứ, lập công lớn như đáng lẽ phong thưởng thêm, mà xin từ chức cởi giáp?
Thẩm Vô Cữu đường về ý định .
Không chỉ cùng công chúa du ngoạn, còn nhị ca và tam ca trở về, bệ hạ vẻ cũng ý định thu hồi chức quan của nhị ca và tam ca, một nhà bốn tướng, cho dù bệ hạ thấy áy náy thu hồi chức quan của hai ca ca, họ cũng thể nhận một cách tâm an lý đắc, như là đặt Thẩm gia thế nước sôi lửa bỏng.
"Một công chúa đường đường chính chính, du ngoạn thiên hạ cái gì, trẫm cho phép!"
Cũng là cho phép Thẩm Vô Cữu cởi giáp, là cho phép Du Ninh công chúa rời kinh.
Thẩm Vô Cữu ngẩng đầu lên, Cảnh Huy Đế hiểu ánh mắt đó, ông ngăn khuê nữ của , trong lòng thêm một cục tức.
Để còn nàng chọc tức nữa, ông nên vui mừng vì khuê nữ rời kinh mới .
Cảnh Huy Đế hừ lạnh: "Đợi các ngươi con hãy ."