Giá trị công điểm ở quê nhà cũng   cố định,  sự chênh lệch  nhiều.
Toàn bộ mùa đông, hơn ba tháng đều là ăn mà  , kiếm   đồ ăn.
Nguyên nhân chính là vì như thế,  nhiều   mùa đông chỉ ăn một bữa trong một ngày, chính là bởi vì  cần  việc, cho nên  tiết kiệm lương thực.
Nếu  đầu xuân năm   thời kì giáp hạt,  lẽ sẽ nghèo rớt mồng tơi.
Cho nên nếu  thể  việc ở sở y tế, mỗi tháng  14 khối tiền, điều   thể  nhiều  hâm mộ.
Nếu Tống Thanh Phong thật sự tàn tật, gia đình nhỏ    dựa  một  cô gánh vác mà ,  thì công việc  chính là bát cơm sắt của cô.
Kiều Niệm Dao  chút xúc động.
Cô  dùng vị sư phụ tiện nghi   tấm mộc để che giấu việc chữa khỏi bệnh chi Tống Thanh Phong,  mà ông  bắt đầu lót đường cho cuộc đời của vị đồ  tiện nghi  của  như .
Ở   cảnh như ,  cho cô một cái bát sắt, ân tình  khỏi   là cực kỳ sâu nặng.
"Chuyện    tính là  cửa  ?" Kiều Niệm Dao thu liễm cảm xúc,  .
Ông liếc  cô một cái: "Vậy con   !"
  cũng   là  cửa , bởi vì nếu ông   việc ở vị trí đó, thì phía  sẽ  phê duyệt.
Dù  thì đây cũng là một khoản chi  nhỏ.
Vị trí   chuẩn  cho riêng học trò của ông,  thể tính là cửa  .
"Đương nhiên   con đường mà sư phụ dọn ." Kiều Niệm Dao thu hồi : "Con sẽ trở về học kỹ nó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-100.html.]
Ông mới gật gật đầu  lòng,  tiên cứ học thuộc, chờ tới bên  ông sẽ dạy .
Có công việc , thì  cần  bán mặt cho đất bán lưng cho trời nữa, miễn cho mới còn trẻ  khiến bản   bệnh.
Có thể  một ít việc nhẹ nhàng sống tạm, thì đương nhiên  chọn công việc nhẹ nhàng một chút.
Con  chứ   con trâu!
Những lời cần  cũng   xong, ông xua tay : "Sau   cần mang đồ đến đây, sư phụ cũng   là   đồ ăn, một tháng vẫn  hai mươi khối tiền lương, tiền lương của thầy là cao nhất ở trong sở y tế,  ăn gì mà   chứ."
Tiền lương của những bác sĩ khác trong sở y tế đều là 14 khối, nhưng của ông  là hai mươi khối.
Không còn cách nào khác, ai bảo do y thuật của ông cao minh chứ?
Nên tiền lương cũng là giá trị!
Hai vị bác sĩ trẻ cũng  hề  một chút gì gọi là  phục, tay nghề cao đồng nghĩa với việc chữa trị ,   gì  bàn cãi.
"Tiền lương của thầy bao nhiêu là chuyện của thầy, thầy  tiêu như thế nào cũng , con đào  nhiều nhân sâm như  mà cũng  mang  bán, mà đều dùng để ngâm rượu,  thể thấy  học trò của thầy cũng là  của cải." Kiều Niệm Dao  .
Ông nghĩ đến những nhân sâm đó, thì  chút đau lòng: " là lãng phí,  gì   nào  đào nhân sâm  dùng như ,   con  tuỳ tiện rút đúng ?"
" , lúc con hái nấm thì gặp , cũng   công cụ tiện tay, liền dùng đầu gỗ bào, bào  sai biệt lắm liền rút lên giống như rút củ cải ." Kiều Niệm Dao  tủm tỉm .
Ông  càng đau lòng: "Con đừng  nữa."
TBC
 thật là lãng phí mà.
Chuyện  nếu để sư phụ ông , chắc chắn sẽ cởi giày hầu hạ một trận,  là để nhớ cho kỹ.
"Chờ đến đầu xuân, đến lúc đó  rảnh  núi  đào thảo dược, con sẽ tìm hai cây cho thầy, đến lúc đó thầy  thể tự  đào." Kiều Niệm Dao  .